Giang Nhược ngẩng đầu đã có thể nhìn về hướng cô ta, tay cô ta nâng quyển sách đang đọc, nghe thấy động tĩnh, tầm mắt mới từ từ dời khỏi quyển sách nhìn ra cửa.
Đỗ Thịnh Nghi mặt mộc, tóc dài buộc lỏng lẻo sau đầu, một bộ đồ thể thao oversized màu xám, là sản phẩm mới của một thương hiệu xa xỉ nào đó, có hợp tác thương mại với cô ta.
Đỗ Thịnh Nghi khép cuốn sách, nói với trợ lý: "Tiểu Tưởng, hỏi thử Giang tiểu thư muốn uống gì."
"Không cần đâu, cảm ơn," Giang Nhược cười cười với trợ lý Tiểu Tưởng, sau đó nhìn sang Đỗ Thịnh Nghi, thanh sắc phai nhạt hơn: "Cô nói xong tôi sẽ đi ngay."
Đỗ Thịnh Nghi cũng chẳng gò ép, bảo Tiểu Tưởng ra ngoài đi dạo một vòng trước, chờ điện thoại của cô ta rồi về.
Tiểu Tưởng nhìn hai người rồi xách theo túi đi ra ngoài.
Đỗ Thịnh Nghi nhìn sofa bên cạnh, bảo Giang Nhược ngồi.
Giang Nhược ngồi ở vị trí đối diện Đỗ Thịnh Nghi.
Trong tầm tay Đỗ Thịnh Nghi có một bàn trà nhỏ, cô ta đặt sách xuống, bưng chiếc cốc lên uống một ngụm nước, chuỗi động tác không nhanh không chậm, rất có tư thế của một cuộc trò chuyện kéo dài, sau lại kề cà không mở miệng.
Giang Nhược đánh tan sự im lặng: "Đỗ tiểu thư, cô có gì muốn nói trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, không cần quanh co lòng vòng lãng phí thời gian."
"Cô vội đi hả?" Đỗ Thịnh Nghi ngước cặp mắt hơi cụp xuống nhìn về phía cô, không đợi Giang Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987805/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.