Căn biệt thự hồi đó Giang Khải Ứng tặng cho Liễu Minh nằm ở một khu biệt thự vùng ngoại ô Thành Nam, khu vực đan xen giữa ngoại thành và nội thành, tương đối mà nói thì khá thanh tĩnh, bất kể vào nội thành hay ra ngoại thành cũng đều rất tiện.
Giá nhà chỗ này từ trước khi khai phá xây khu biệt thự đã không thấp, về sau vùng ngoại thành phát triển lên, giá nhà càng tăng cao, giá một căn biệt thự đơn lập cũng xa xỉ, có thể thấy sự coi trọng mà Giang Khải Ứng dành cho Liễu Minh không hề bình thường, cũng không uổng công Liễu Minh trung thành với ông ấy hơn nửa đời người.
Sau khi mua căn biệt thự này, Liễu Minh coi nó như tài sản, vẫn luôn bỏ trống, ở trung tâm thành phố có một căn hộ rộng, thường ở tại nơi đó với vợ, bởi vì con trai làm việc trong trung tâm thành phố, lúc bận sẽ đưa con cho vợ ông ấy trông, biệt thự tuy rộng nhưng hơi xa, đi lại không tiện lắm.
Giang Khải Ứng lần này cơ thể sắp hết bệnh, chỉ cần tĩnh dưỡng, không cần dựa vào thiết bị chữa bệnh nữa, trước mắt tài sản của ông ấy đều bị đóng băng, Liễu Minh bèn đón ông ấy đến biệt thự, bản thân sống cùng ông ấy, cũng coi như là chăm sóc, mặt khác còn thuê một người giúp việc đã từng làm việc ở nhà họ Giang nhiều năm.
Tiền lương người giúp việc này tất nhiên là do Giang Nhược chủ động gánh vác.
Trước đây khi Giang Khải Ứng nằm viện, Liễu Minh làm bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-he-dang-yeu/1987798/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.