38.
Hắn sai người đem ta đi đến hành cung nghỉ ngơi.
Vừa mới nhận được ý chỉ, ta cùng đứa nhỏ trong bụng đều sợ hãi đến run.
Bởi vì một cái tát kia, hay là theo lời hắn nói không yêu cũng không thương nữa.
Hắn có phải muốn phế hậu không?
Phế thì phế thôi, ta vốn không cần phượng vị gì, chỉ cần phụ thân bọn họ bình an là được.
Tuy là đi nghỉ ngơi suy ngẫm, nhưng cung nữ và thái giám hầu hạ đều không ít, ngược lại tăng gấp hai gấp ba, đều này khiến ta cảm thấy kỳ quái.
Ngày qua ngày ước chừng ba tháng.
Ta đã ba tháng hơn chưa thấy hoàng tượng, nói là đi nghỉ ngơi suy ngẫm, nhưng càng giống bị giam lỏng.
Hiện tại ta ở trong hành cung, mọi chuyện bên ngoài đều không biết rõ.
Hắn có phải vẫn có nhiều oanh oanh yến yến bao vây không, cũng có thể là... không nhớ ta nữa.
Vào đêm đông thường lạnh hơn, trên bàn đen phủ kính câu chúc bình an xum vầy, đến cuối cùng, vẫn chỉ là một mình ta sống như hoa trong gương, trăng trong nước, mơ mộng tuổi trẻ.
Ta nghĩ đến hắn có thể giống A Húc lúc trước,
Chỉ là cũng chỉ là ta nghĩ,
Là ta ngu ngốc,
Nhớ đến những kỷ niệm xưa, tương tư như giấc mộng dài.
Đúng là vẫn là một người dạo chơi, một người ưu phiền, một người như trăng sáng sao thưa, một người như đêm dài đằng đẵng,
Ngoài trời tuyết lại rơi.
Đứa nhỏ trong bụng đá ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-han/3123246/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.