Nếu lúc trước thầy bói không nói như vậy, có lẽ cô không thể sống sót đến ngày hôm nay, nhưng cho dù cô chết ở bên ngoài, thì vẫn tốt hơn là bị làm nhục ở nhà họ Kiều và cuối cùng bị giam cầm và hành hạ trong kiếp trước.
"Vân Chiêu, Hồng Diệp là em gái của con,con làm chị sao có thể nói bóng gió về em gái của mình như vậy được? Thành tích của con tốt, còn không phải di truyền từ mẹ sao? Hơn nữa Hồng Diệp là đứa trẻ ngoan, từ nhỏ đến lớn đều nhường con, bằng không con sao có thể được hạng nhất? Khụ khụ!" Diệp Cầm vội vàng nói, sắc mặt đều nghẹn đến mức đỏ bừng.
Đối với bệnh của chính mình, bà đã là nhận mệnh, chính là không yên tâm hai đứa con của bà.
Bà thậm chí có chút hoài nghi, có phải hay không lúc trước thầy bói đặt nhầm tên cho Cảnh Vân Chiêu, lúc này mới khắc lại bà.
"Mẹ ý của mẹ chính là, con đúng là di truyền từ mẹ, Hồng Diệp di truyền từ ba nhiều hơn, mẹ xem con cùng Hồng Diệp một chút đều không giống đâu!" Cảnh Vân Chiêu cố ý nói.
Diệp Cầm nghẹn lời, trừng mắt nhìn cô.
Bà luôn cảm thấy hôm nay đứa nhỏ Vân Chiêu này giống như là uống lộn thuốc, nói chuyện đều mang theo gai nhọn, làm người nghe không thoải mái.
"Được rồi được rồi,con học được cái thói ba hoa từ khi nào vậy!Con nên học hỏi Hồng Diệp, con gái phải ôn nhu hiểu chuyện, bằng không về sau làm sao tìm được nhà chồng!?" Diệp Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-trong-sinh-thinh-sung-than-y-thuong-nu/2430600/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.