Edit: loi_nha_tinh
Nàng vừa nói, vừa âm thầm cao hứng, Bạch Lê Hoa ngu xuẩn này, quả nhiên bảo nàng về đây là đúng đắn, nhưng mà làm sao tạo cơ hội cho nàng ta tiếp xúc với nương đây?
Tuy rằng, Bạch Ngọc Lan nói chuyện mềm như bông, nhưng là lại thành công chọc giận Bạch Diễn Trung.
Thấy sắc mặt của hắn càng ngày càng đen, Lương Đại Lang đứng ra nói, “Tuy rằng ruột già heo thấp hèn, nhưng ăn vào lại vô cùng có lợi, Lê Hoa cũng là do nghe Ngọc Lan nói nhạc phụ đại nhân gần đây thân mình không được tốt nên mới……”
Lấy lui làm tiến, giọng nói thành khẩn, lại rất có tâm cơ kéo Bạch Ngọc Lan xuống.
Bạch Lê Hoa nhìn hắn với ánh mắt tán thưởng.
Bạch Diễn Trung lúc này mới chú ý tới đại nữ tế này, tức giận vơi đi một chút, “Còn gà kia thì con giải thích thế nào?”
“Cũng đúng lúc Lê Hoa ra chợ, đây là cha dặn mua trở về kính thần.”
Lúc nói lời này, mặt hắn không đổi sắc, tâm hồn kính sợ, ánh mắt thành kính, thiếu chút nữa Bạch Lê Hoa đã bị gạt.
Bạch Diễn Trung không nói gì, mắt sắc như chim ưng nhìn kĩ Lương Đại Lang.
Hắn không một chút sợ hãi nhìn thẳng.
“Lão gia, nếu đại cô nương có hiếu tâm như vậy thì ta giữ bọn họ lại ăn cơm cùng nhau đi.”
Trình Uyển Thu lúc này đã cách thật xa, mùi ghê tởm đã bay đi, thấy Bạch Diễn Trung đã bớt giận, thì trước sau như một làm ra vẻ hiền huệ.
“Nàng đúng là quá thiện lương.” Bạch Diễn Trung thật vui mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757742/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.