Edit: loi_nha_tinh
Lương Đại Lang không chút do dự nói, “Ngươi là nương tử của ta.”
Cho nên tất nhiên ngươi nói gì cũng đúng, làm gì cũng tốt.
Bạch Lê Hoa hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, không khỏi có chút kinh ngạc.
Lời này nếu là người khác nói ra, không chừng mặt cô nương sẽ đỏ bừng, thẹn thùng hận không thể trốn đi.
Nhưng là trong lòng nàng luôn cho rằng lúc trước bọn họ không có cảm tình, hơn nữa trong lòng người này còn có một người con gái luôn nghĩ đến, nằm mơ cũng gọi “A Noãn”.
Nàng sẽ không tự mình đa tình.
Nghĩ như vậy, quay đầu nhìn lại, người này vẫn là hình tượng anh nông dân nghiêm trang như cũ.
Theo lý mà nói, bọn họ đúng là phu thê.
Nhưng không dưng lại bị chọc ghẹo, Bạch Lê Hoa có chút bất bình, ngẫm lại, nàng ngọt ngào cười với nam nhân, “Đúng vậy, chúng ta đã ‘ động phòng ’ rồi mà.”
Lương Đại Lang sắc mặt cứng đờ.
Mặt nạ trên mặt bắt đầu tan rã, lỗ tai phiếm hồng, biểu tình cực kỳ mất tự nhiên chỉ vào bồn đựng lòng heo, “Cái này để ta làm đi?”
“Không cần. Chàng rửa giùm ta hai củ khoai tây đi.”
Bạch Lê Hoa cuốn tay áo, dùng một cái thùng lớn để lòng heo vào, bưng tới phòng bếp ở ngoài mương mà rửa sạch.
Chờ vét hết những thứ dơ bẩn ra ngoài, nàng đổ bột mì, thật nhiều nước tương vào xoa bóp.
Ruột già heo này, phiền toái nhất nhưng cũng là quan trọng nhất trong quá trình làm chính lả rủa thật sạch, nếu không biết cách rửa thì lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-lam-ruong-vo-nha-nong-than-y-xau-xi/757743/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.