Lời của Nhan Tư Minh như một quả b.o.m nổ tung mặt đất, ngay cả mẹ Tiêu và ba Tiêu cũng sững sờ. Đây chính là người đàn ông đã giúp con gái họ ở thành phố Z sao? Mẹ Tiêu và ba Tiêu lập tức chắn con gái ra sau lưng, trên gương mặt bầm tím của họ tràn đầy cảnh giác.
Những người có mặt ở đó, không ai là ngu ngốc, đều nhận ra đây chính là người đàn ông mà Trần Đại Hoa và Lan Ngạc Anh nói là đã bao dưỡng Tiêu Linh Vũ. Anh còn là người có quyền thế đến mức khiến công ty của cha vợ Trần Nhiên phá sản chỉ sau một đêm.
Trong chốc lát, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Nhan Tư Minh, mang theo tò mò, nghi ngờ, kinh ngạc, xen lẫn sợ hãi, lo lắng và ngượng ngùng.
Trần Đại Hoa bị khí thế của Nhan Tư Minh làm cho hoảng sợ, lùi vài bước, trong mắt tràn đầy e dè bất an, lắp bắp nói:
“Cậu… cậu có ý gì?”
Nhan Tư Minh nhếch môi cười lạnh:
“Ông không hiểu mấy lời đơn giản sao? Được thôi, tôi nói thẳng luôn.”
Ánh mắt anh đầy khinh miệt, giọng lạnh như băng: “Tôi chính là người mà ông nói đã bao dưỡng Tiêu Linh Vũ ở thành phố Z, cũng chính tôi là người khiến công ty của cha vợ Trần Nhiên sụp đổ chỉ sau một đêm. Giờ thì hiểu rồi chứ?”
Trần Đại Hoa trừng to mắt, giận dữ và không tin nổi:
“Tiêu Linh Vũ, vậy lời Nhiên Nhiên nói là thật, cô còn dắt cả gã gian phu này đến đây? Tiêu Linh Vũ, cô thật độc ác!”
“Độc ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878391/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.