Tiêu Linh Vũ quan sát những cây ăn quả trong không gian canh tác của mình. Ngay khi gieo trồng, cành lá liền mọc ra xanh tốt, thân cây dần dần to lên. Từ những mầm non bé xíu, chúng nhanh chóng lớn thành cây con. Tuy nhiên, sự phát triển dừng lại ở đó. Đợi thêm một lúc vẫn không thấy biến chuyển gì, cô liền rời khỏi không gian. Lúc này đã khuya, cô đi ngủ.
Sáng hôm sau, Tiêu Linh Vũ tỉnh dậy lúc 5 giờ rưỡi. Vừa mở mắt, cô nghe thấy có tiếng động bên ngoài sân, nghe như giọng hai người đàn ông. Trong lòng hơi sợ hãi, cô bước ra sân rồi hỏi lớn qua cánh cổng sắt:
“Ai? Ai đang ở ngoài đó vậy?”
“Cô Tiêu, là chúng tôi, Cố Tử Dạ và Vương Chí Dân đây!” Giọng người bên ngoài đáp lại.
Tiêu Linh Vũ thở phào nhẹ nhõm, nói:
“Hóa ra là tổng giám đốc Cố và quản lý Vương, hai người chờ tôi một chút nhé!”
“Được!” Cố Tử Dạ trả lời.
Tiêu Linh Vũ vội chạy vào kho, lấy ra toàn bộ số rau củ đã hứa cung cấp cho khách sạn nhà họ Cố, sau đó chạy ra mở cổng.
Cô cười nói:
“Tổng giám đốc Cố, quản lý Vương, hai người đến sớm thật đấy, mặt trời còn chưa mọc nữa.”
Cố Tử Dạ đáp:
“Tôi háo hức quá, không ngủ nổi nên đến sớm luôn.”
Vương Chí Dân vừa ngáp vừa than:
“Cô Tiêu, cô không biết đâu. Tổng giám đốc Cố gọi tôi dậy từ bốn giờ sáng, rồi kéo tôi đến đây. Chúng tôi đứng ngoài cửa nhà cô đến giờ đấy.”
Tiêu Linh Vũ hơi ngạc nhiên:
“Bốn giờ? Nghĩa là hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878369/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.