Tiêu Tiểu Hối cúi đầu bước ra, chủ động thú nhận để mong được khoan hồng:
“Chị họ, em xin lỗi. Em ham chơi quá nên quên trông Tiểu Quang, để nó ăn cà chua nhà chú Thành.”
Tiêu Linh Dạ bổ sung lời giải thích:
“Chị, Tiểu Quang đã ăn cà chua cùng cây non nhà chú Thành rồi.”
Tiêu Linh Vũ lập tức hiểu rõ mọi chuyện.
Cô đi đến trước mặt Tiêu Thành Bang:
“Chú Thành, bò nhà cháu ăn mất rau quả của chú, cháu sẽ bồi thường cho chú.”
Tiêu Thành Bang cười:
“Chỉ là mấy quả với vài cây non thôi, không cần bồi thường đâu. Nhưng mà…” Ông liếc nhìn Tiêu Tiểu Hối: “Thằng bé này chăn bò mà không nên thân, may mà Tiểu Quang ăn phải ruộng nhà chú, chứ lỡ nó xông vào nhà dân khác thì chưa chắc người ta đã bỏ qua.”
Tiêu Linh Vũ lập tức hiểu được mục đích chuyến đi này, cô mỉm cười:
“Cảm ơn chú Thành đã nhắc nhở.”
Cô quay sang Tiêu Tiểu Hối, xoa đầu nó:
“Tiểu Hối, xem ra em đã không làm trọn lời hứa với chị rồi.”
Tiêu Tiểu Hối cúi gằm mặt, đầy vẻ áy náy:
“Chị họ, em sai rồi, em sẽ không để xảy ra lần sau nữa.”
Tửu Lâu Của Dạ
Tiêu Linh Vũ gật đầu:
“Được, lần này chị tha, nhưng nhớ đấy, tuyệt đối đừng tái phạm.”
“Vâng ạ!” Tiêu Tiểu Hối gật đầu thật mạnh, giọng chắc nịch:
“Chị họ, sau này em sẽ chú ý hơn.”
Tiêu Linh Vũ bước qua Tiểu Hối, đến bên cạnh Tiểu Quang, vỗ vào đầu nó rồi nghiêm giọng:
“Tiểu Quang, chị biết em thích ăn cà chua, nhưng em không được phá hoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878339/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.