Sáng hôm sau, Tiêu Chính Dương tìm đến trưởng thôn. Trưởng thôn tên là Tiêu Thái Dương, ông sống trong căn nhà hai tầng ở giữa thôn.
Tửu Lâu Của Dạ
Thấy Tiêu Chính Dương đến, Tiêu Thái Dương cười nói:
“Chính Dương, hiếm lắm mới thấy anh sang đây. Có chuyện gì vậy?”
Tiêu Chính Dương mỉm cười:
“Trưởng thôn, lần này tôi phải làm phiền anh một chút.”
Tiêu Thái Dương luôn vui vẻ khi gặp người nhà họ Tiêu, bởi vì Tiêu Linh Vũ đã làm rạng danh thôn Đào Nguyên khi trở thành thủ khoa. Nhờ vậy, ông cũng được lãnh đạo huyện khen ngợi.
Ông cười nói:
“Vào trong ngồi đi!”
Sau khi bước vào nhà, Tiêu Chính Dương đi thẳng vào vấn đề:
“Trưởng thôn, con gái tôi là Tiểu Vũ muốn thuê lại mấy mảnh đất ở phía sau núi. Anh có thể giúp tôi hỏi xem bà con có đồng ý hay không?”
Tiêu Thái Dương giật mình:
“Linh Vũ muốn thuê đất à? Tại sao vậy? Nó không định quay lại thành phố làm việc sao?”
Bao năm nay, chỉ có mình Tiêu Linh Vũ rời khỏi thôn Đào Nguyên. Nhưng giờ đây, người duy nhất tốt nghiệp đại học lại quay về quê làm nông. Điều này khiến trưởng thôn rất khó hiểu, nhất là sau khi Tiêu Linh Vũ đi làm ở thành phố thì cuộc sống nhà họ Tiêu cũng đã khá hơn nhiều.
Tiêu Chính Dương nói:
“Trưởng thôn, Tiểu Vũ tạm thời chưa định quay lại thành phố. Nó muốn ở nhà làm nông.”
“Muốn làm nông dân?” Trưởng thôn ngạc nhiên:
“Chính Dương, Linh Vũ có công việc tốt ở thành phố, sao lại quay về làm nông? Nó không biết làm nông cực khổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878337/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.