Sau khi ba người bạn cùng phòng được sai đi dọn dẹp, Tiêu Linh Vũ đứng dậy nói:
“Chúng ta cần họp gia đình.”
Bố mẹ Tiêu gật đầu, Tiêu Linh Dạ thì đưa bạn bè về phòng mình. Cả ba người họ vốn rất tò mò về cái gọi là họp gia đình, nhưng họ cũng biết nếu xen vào thì sẽ vô cùng thất lễ. Trong lòng, họ không khỏi có chút ghen tị với Tiêu Linh Dạ, ở ký túc xá, Tiêu Linh Dạ xuất thân là gia cảnh nghèo nhất. Thế nhưng sau khi ở cùng gia đình cậu ta, họ mới nhận ra, Linh Dạ lại là người hạnh phúc nhất.
Tiền bạc để làm gì chứ? Trong mắt ba người kia, mẹ họ thì bận rộn xã giao, cha thì bận làm việc và tìm tình nhân, ngôi nhà của họ lạnh lẽo, ngoài người giúp việc ra chẳng có chút hơi ấm gia đình nào.
Sau khi trở về phòng Tiêu Linh Dạ, Khang Lạc ngồi xuống ghế, còn Ninh Vĩ Nhất và Dương Bảo Lâm thì nằm luôn lên giường.
Dương Bảo Lâm hỏi:
“Tiểu Vĩ, Tiểu Lạc, hai cậu nghĩ cuộc họp gia đình của Tiểu Dạ sẽ như thế nào?”
Ninh Vĩ Nhất và Khang Lạc lắc đầu:
“Không biết, hay là lát nữa hỏi cậu ấy di?”
Ninh Vĩ Nhất đề nghị:
“Hay chúng ta lén đi xem thử?”
Dương Bảo Lâm và Khang Lạc đồng loạt trợn mắt:
“Cậu muốn thì đi một mình. Nếu bị Tiểu Dạ phát hiện thì đừng lôi bọn này theo đấy!”
Dù sao thì đây cũng là chuyện riêng của nhà họ Tiêu, bọn họ vốn là người ngoài. Hơn nữa, việc Tiêu Linh Dạ đưa họ về phòng cũng đã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878336/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.