Ba cậu học trò ngạc nhiên nhìn mâm cơm thịnh soạn trên bàn, chỉ là những món ăn gia đình bình thường, vậy mà lại hấp dẫn đến thế. Xuất thân từ gia đình quyền thế, họ từng nhiều lần ăn uống tại khách sạn năm sao ở huyện thành, nhưng chưa từng có bữa nào khiến họ thèm thuồng như vậy.
Họ không ngờ rằng những loại rau củ đơn giản lại có thể tỏa ra mùi thơm quyến rũ đến thế. Hương vị ấy không chỉ khơi dậy cơn thèm ăn, mà còn khiến tinh thần họ sảng khoái. Ninh Vĩ Nhất nhìn mâm cơm, nghiêm túc nói:
“Chị Linh Vũ, mùi thơm quá, mẹ của Tiểu Dạ đúng là đầu bếp tuyệt vời!”
Sau đó cậu ta quay sang Tiêu Linh Dạ, lúc ấy mới vừa đến nơi, rồi reo lên:
“Tiểu Dạ, cậu thật may mắn khi có mẹ nấu ăn ngon đến thế đấy!”
Mẹ của bọn họ chưa bao giờ tự tay nấu nướng, họ đều chê dầu mỡ trong bếp, mọi việc đều giao cho bảo mẫu và người giúp việc. Cả ba chưa từng được ăn món ăn do chính tay mẹ mình nấu, bởi vậy họ cực kỳ ghen tị với Tiêu Linh Dạ.
Tiêu Linh Dạ hất cằm tự hào:
“Tất nhiên rồi.”
Quả thật, gia đình cậu luôn chan hòa hạnh phúc.
Tiêu Linh Vũ vừa bày biện xong bàn ăn, mỉm cười nói:
“Mau ngồi xuống đi nào!”
Nhìn thấy nước miếng bạn bè em trai sắp chảy thành vũng, cô liền nhắc nhở:
“Tiểu Dạ, em phải tiếp đãi bạn bè cho chu đáo đấy.”
Tiêu Linh Dạ gật gù, nhưng trong lòng thầm than: “Ba cái người này có cần phải tiếp đãi không chứ, họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878335/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.