Tiêu Linh Vũ chọn xong một ít hạt giống rồi hỏi:
“Bao nhiêu tiền tất cả?”
Cô liếc về phía quầy thu ngân, nhân viên nhìn qua đống hạt giống trên bàn, sau đó lại cúi đầu nghịch điện thoại:
“201 tệ.”
Tiêu Linh Vũ chuẩn bị trả tiền thì chợt thấy trong góc tủ có một gói hạt giống màu đen nhỏ, cô chỉ tay hỏi:
“Đó là hạt giống gì vậy?”
Nhân viên tỏ ra sốt ruột, xoay người đáp gọn lỏn:
“Hạt dâu tây.”
Tiêu Linh Vũ kinh ngạc:
“Hạt dâu tây?”
Cô nghĩ ngợi rồi cầm lấy gói hạt đó, hỏi lại:
“Vậy bây giờ bao nhiêu?”
Khi thấy hạt giống dâu tây được đặt lên quầy, nhân viên lộ rõ vẻ khinh thường, mỉa mai:
“Cái gì? Cô định trồng dâu tây sao? Đúng là đồ ngốc, cô không nhìn quanh đây xem thử sao? Cô nghĩ dâu tây có thể mọc ở chỗ này chắc? Nhiều nông trại lớn đã thử trồng rồi, đều thất bại cả. Cô nghĩ cô có thể làm được hả?”
Sắc mặt Tiêu Linh Vũ trầm xuống:
“Tôi đến mua hạt giống, không phải để giải thích, tôi dùng chúng thế nào không liên quan đến cô, thanh toán đi!”
Nhân viên bĩu môi khinh khỉnh:
“Được thôi. Tổng cộng 1201 tệ!”
“Cái gì?” Tiêu Linh Vũ sững sờ: “Chỉ một gói hạt dâu tây mà tận một nghìn tệ? Sao lại đắt vậy?”
“Tất nhiên rồi!” Nhân viên đáp: “Đây là giống tốt nhất, được đưa từ Liêu Ninh về nên giá phải đắt, không mua nổi thì thôi!”
Thái độ khinh miệt của cô ta khiến Tiêu Linh Vũ trừng mắt:
“Tôi tới đây để mua hạt giống, chứ không phải để bị nhục mạ, thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/4878310/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.