Từ sau khi Tào An Kỳ biết được chuyện Diệp Hải Luân thích mình, cô cũng bắt đầu có ý thức mà cố tránh né đối phương. Cứ mỗi lúc Tào An Kỳ nhìn thấy Diệp Hải Luân đi trên hành lang hoặc ở sân thể dục, cô sẽ vòng đi sang chỗ khác. Hoặc nếu ở trong lớp khi vắng người, cô liền đi ra ngoài đứng đợi một lúc khi nào nhiều người mới vào trong.
Cô không thích cái cách Diệp Hải Luân nhìn mặt, cho dù là nhìn thẳng hay nhìn lén, đều cảm thấy đó như một gánh nặng.
Diệp Hải Luân là một con người có độ tồn tại rất thấp, thành tích học tập không quá xuất sắc cũng không quá tệ, cũng không thích nói chuyện hay ồn ào, cho nên bình thường không đáng chú ý tới.
Thế nhưng Tào An Kỳ thì khác, cho dù là gia cảnh, ngoại hình hay thành tích đều vượt trội hơn người, cái tính cách phóng khoáng thích làm liều cũng như sự hoạt bát hòa đồng luôn làm người ta chú ý đến. Cho dù bọn họ ở trong trường hay ra ngoài xã hội, đều hệt như hai con người ở hai chí tuyến khác nhau.
Ngay tại lúc thời khắc này, chỉ còn hai người họ bên trong phòng học.
Thậm chí, chỉ có hai người ở ngay tầng lầu này.
Diệp Hải Luân cầm thẻ học sinh đi vào một bước, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, động tác mỗi lúc một chậm như kích thích giày vò lên thần kinh đối phương. Cửa sau đã khóa, cho nên hiện tại cả hai cửa đều đã bị đóng, Diệp Hải Luân đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-duong-thoi-lui/2339860/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.