Đây chính là cách suy nghĩ có hiệu quả nhất ở sâu trong lòng hắn.
Có tên môn bảo vệ, đó mới là ông.
Không dễ chọc.
Không có tiên môn bảo vệ, vậy thì đó là cháu trai.
Ngươi dám chọc vào ta, ta sẽ đánh chết ngươi!
“Viện giám sát có quy định rõ ràng, phàm là người phạm tội, trên đến hoàng thất, dưới xuống lê dân bách tính, Viện giám sát đều có tư cách bắt!”
Trong mắt Diệp Ninh lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
“Thế nào, lẽ nào ngươi muốn chống lại lệnh bắt người sao?”
Hắn nổi giận.
Đã sớm biết Hầu phủ phách lối
Nhưng không ngờ được chỉ là một quản sự, mà cũng đều ngông cuồng như thế.
Đường đường nha môn chấp pháp đến hỏi tội, hắn không chỉ không theo, ngược lại còn mở miệng vũ nhục.
Cái thế đạo này là thế nào đây?
Thật sự chỉ cần bợ đỡ được tiên môn, thì chính là một con chó cũng có thể tùy tiện cắn người linh tinh sao?
“Chống lại lệnh bắt?”
Đột nhiên quản sự trở nên dữ tợn, hắn vén tay áo lên, tự mình cầm lấy một cây gậy thủy hỏa.
Đốp!
Cây gậy lắc một cái.
Đánh ra một vòng côn đẹp đẽ.
“Bây giờ không phải là ngươi có muốn bắt lão tử hay không, mà là lã tử có bỏ qua cho ngươi hay không! Mẹ nó, thật sự là không biết trời cao đất rộng… Hôm nay lão tử sẽ để cho ngươi mở rộng tầm mắt, để ngươi biết được người nào có thể đắc tội, ngươi nào không thể chọc vào!”
Hắn vung tay lên, một đám lớn gia định đi theo tên này, lao về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829158/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.