Đây là một lão nhân ở tầng dưới cùng của xã hội.
Nhìn từ dáng người còng lưng ở ông lão, và ánh mắt trốn ránh không dám nhìn
người khác là có thể nhìn ra được.
“Lão già, ngươi vừa mới nói cái gì?”
Người trung niên cả người đầy mùi rượu mở đôi mắt mông lung say lờ đờ ra, yết
hầu của hắn hơi ngứa, khạc một bãi đườm nhổ sang bên cạnh, hắng giọng nói cái,
nhìn về phía lão nhân.
“Ta, ta…”
Lão nông theo bản năng lùi bước.
Người này nói chuyện thô kệch thì thôi đi, quan trọng là cả người toàn mùi rượu,
hai mắt đỏ bừng, còn mang theo mấy phần lệ khí.
Nói chuyện cũng không khách khí.
Điều này khiến một tiểu dân nghèo ai cũng không đắc tội nổi sợ hãi đến chân mềm
nhũn, nhưng cũng không biết hắn nghĩ đến cái gì, vẫn là cắn răng, nói.
“Vị quan gia này, ta nghe nói ở đây có Thanh Thiên đại lão gia, có thể làm chủ cho
dân… Cho nên ta đến nơi này, cáo trạng.”
Cáo trạng?
Hai chữ này khiến cho đám người Viện giám sát hoảng hốt một trận.
Hôm nay là ngày Viện giám sát phán xét, dựa theo quy định mà nói, một ngày này
quan lại các cấp của Viện giám sát nhất định phải lắng nghe oan khuất của lão bách
tính.
Nếu như có người không để tâm đến vụ án của bách tính, hoặc là ngăn cản bách
tính đến đây cáo trạng, đó cũng đều là trọng tội.
Nhưng đó là những chuyện đã qua.
Viện giám sát bây giờ, đã từng có lúc nào phán án?
Lần trước xử án là vào lúc nào?
Mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829143/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.