“Đáng tiếc.”
Diệp Ninh thở dài.
Nha đầu này sinh sai thời đại, nếu như đặt trong kiếp trước của hắn, chỉ dựa vào giá trị nhan sắc này, nhất định là một nữ thần vườn trường, chỉ riêng người bám theo thôi ít nhất cũng xếp hàng dài.
“Công tử, ta đi về nghỉ trước.”
Hoàng lão đầu để Huyên Huyên lại, còn mình thì quay người rời đi.
“Đợi một chút.”
Diệp Ninh giật cả mình, đi ra ngoài xem xét.
Hoàng lão đầu này, đúng là nhanh chân, nhanh như chớp đã không thấy đâu.
Chỉ còn lại Huyên Huyên rụt rè đứng tại chỗ, cúi đầu nhìn đôi giày nhỏ của mình.
“Ta nói không cần nha hoàn, nhưng hình như không có người nào coi là thật.”
Diệp Ninh dở khóc dở cười.
Ý của Hoàng lão đầu sao hắn còn có thể không rõ?
Đây là nhìn tấy tiểu cô nương thủy linh như thế, lúc này mới đưa đến trong phòng Diệp Ninh.
Ở trong quan niệm đơn giản của hắn, nếu như Diệp Ninh nhận Huyên Huyên vào phòng, vậy thì đó cũng coi như là vận mệnh của nàng.
Nhưng vấn đề là, làm sao Diệp Ninh có thể xuống tay được?
Lần đầu gặp mặt, hoàn toàn không hiểu biết gì thì thôi đi, tuổi còn nhỏ như thế.
Thời điểm nhỏ giống như nàng, Diệp Ninh còn đang học lớp chín.
Nếu như hắn có thể xuống tay được với nàng, vậy thì không phải là súc sinh sao?
“Ngươi đi nghỉ ngơi đi.”
Diệp Ninh chỉ chỉ trên giường.
Thân thể Huyên Huyên run lên, ánh mắt lóe lên một chút không tình nguyện.
Nhưng dường như nàng nghĩ đến cái gì dó, lại giống như nhận mệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829137/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.