Hoàng lão đầu là nữ đầu bếp đứng ở trong sân, lôi kéo một tiểu cô nương, đang nói cái gì đó.
“Công tử trở về rồi.”
Hoàng lão đầu nhìn thấy Diệp Ninh, khuôn mặt lộ ra vẻ vui mừng, vội vàng đi lên đón.
“Chuyện gì đây?”
Diệp Ninh nhìn tiểu cô nương.
Cả người rất bẩn, còn tản ra mùi hôi thối nhàn nhạt, khuôn mặt nhỏ lạnh cóng đến phát tím, một bộ dáng yếu ớt.
“Cô nương này, vừa mới té xỉu ở cổng nhà chúng ta, nếu không phải phát hiện sớm, sợ rằng đã chết cóng rồi… Ai, cái thế đạo gì thế này, một đứa nhỏ, nên sống như thế nào đây.”
Nữ đầu bếp lau nước mắt.
“Công tử, người nhận cô nương này đi, để nàng làm nha hoàn của người, hầu hạ sinh hoạt thường ngày của công tử, cũng coi như là cho nàng một con đường sống.”
Hoàng lão đầu nói.
Hắn cũng là một người có tấm lòng lương thiện, một lòng muốn giữ lại nha đầu này.
Vừa đúng lúc mấy ngày nay cũng muốn tìm thị nữ cho Diệp Ninh.
“Làm nha hoàn?”
Diệp Ninh theo bản năng có chút phản kháng, thanh niên mới của thế kỷ hai mươi mốt nói đến chính là chuyện của mình phải tự mình làm, đã từng lúc nào sai sử thị nữ?
Huống chi, nha hoàn xem như nô lệ, còn phải nhập nô tịch.
“Tiểu cô nương, ngươi là người ở đâu? Cha mẹ người thân ở đâu?”
Diệp Ninh ngồi xổm xuống hỏi thăm.
Tiểu cô nương lắc đầu, trên khuôn mặt vô cùng bẩn thỉu tràn ngập bi thương, bên trong miệng phát ra thanh âm “a ba a ba”.
“Nàng là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-ta-chet-nua-ta-vo-dich-that-day/829136/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.