Tiểu Yến bỗng tỉnh dậy, rồi đưa mắt nhìn xung quanh. Đây là đâu? Cô đang ở đâu đây?
Tiểu Yến cố ngồi dậy, cảm giác đầu tiên là vô cùng chóng mặt. Và cô cảm thấy cả người mình hầu như không còn chút sức lực nào.
Tiểu Yến hiện giờ đang ở trong căn phòng nhỏ... Mà khoan đã... hình như đây là phòng của đàn ông?... Đồ đạc, thuốc lá...
Tiểu Yến vội vàng ngắm nhìn lại bản thân mình... rồi đôi mắt cô mở to hết cỡ... Đã có người thay đồ cho cô rồi. Là ai thế? Không lẽ là chủ nhân của căn phòng này sao?
Trong lúc vẫn chưa kịp nhớ ra tối hôm qua đã có chuyện gì thì Tiểu Yến lại nghe thấy tiếng bước chân, càng khiến lòng cô thêm hoảng loạn.
Tiểu Yến sợ hãi khi tiếng bước chân càng lúc càng gần, cô cầm lấy cây đèn ngủ trên đầu tủ ở ngay bên cạnh.
Cánh cửa phòng từ từ mở ra và có ai đó đang bước vào, nhìn bóng dáng cao ráo thì đúng là một người đàn ông.
"ĐỪNG ĐẾN GẦN TÔI." - Tiểu Yến vừa hét lớn vừa ném cây đèn ngủ về phía cánh cửa phòng.
Người vừa mới bước vào rất nhanh lẹ chụp lấy cây đèn ngủ.
"Tấn công cảnh sát, tội hơi bị nặng nhé em gái." - Một giọng vô cùng trầm ấm.
"Anh Vương? Sao lại là anh?" - Tiểu Yến đã hết sức ngạc nhiên khi người đang đứng ở trước mặt chính là vị cảnh sát An Vương, cấp trên của anh trai mình. Và là anh kết nghĩa của cô nhiều năm trước.
An Vương bước tới đặt cây đèn ngủ về tự trí cũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-de-em-chay-thoat/1325632/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.