Tôn nữ của An Dương Hầu, Tố Tố, kéo tay ta, nói:
“Cuối cùng tỷ cũng từ hôn rồi! Ta đã nói từ lâu, đó là cái thứ gì? Đụng vào đâu là hỏng đến đó, hắn chẳng xứng với tỷ chút nào! Từ hôn là đúng, tỷ yên tâm, có ta đây, xem kẻ nào dám nói xấu tỷ!”
Trái tim treo lơ lửng bao ngày cuối cùng cũng được buông xuống.
Vừa mới ngồi xuống không bao lâu, đã có người đến báo, Bình Tây Vương đến.
Tố Tố kéo ta đứng dậy nghênh đón, sắc mặt nàng nghiêm trọng, tựa hồ rất bất ngờ trước sự xuất hiện của Bình Tây Vương.
“Không mời hắn sao?” Ta hỏi.
Tố Tố nhẹ nhàng lắc đầu: “Phụ thân ta không qua lại nhiều với Bình Tây Vương, các ca ca cũng không thân thiết với hắn.”
Sau khi Bình Tây Vương ngồi vào vị trí chủ tọa, mọi người lần lượt ngồi lại. Chưa kịp an tọa, tiểu đồng lại đến báo, thế tử Tĩnh An Bá đã đến.
Sắc mặt Tố Tố lập tức thay đổi. Nàng có chút lo lắng nhìn ta, miệng còn trách móc đám tiểu đồng trong phủ làm việc không chu toàn.
Ta ra hiệu cho nàng không cần lo lắng. Nếu ta đã đến đây, thì tất nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ.
Thẩm Tòng Thanh không đi một mình, bên cạnh hắn còn có Từ Uyển, người mang dáng vẻ yếu đuối tựa cành liễu trước gió.
Nàng ta là con gái của huyện úy huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ta-nguoi-chang-la-gi-ca/3739698/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.