02
“Nghịch tử, ngươi dám!”
Tĩnh An Bá đã trải qua nhiều lần thăng trầm trong triều đình, cuối cùng đành phải an phận ở nhà. Ông hiểu quá rõ trong vòng xoáy quyền lực ở kinh thành này, không có chỗ dựa thì khó khăn thế nào.
Vì vậy, ông cực lực phản đối Thẩm Tòng Thanh từ hôn, không muốn gây thù chuốc oán với phụ thân ta.
“Lệnh cha mẹ, lời mai mối, há có thể nói từ là từ được sao? Ta không đồng ý! Nếu ngươi dám từ hôn, ta sẽ đánh gãy chân ngươi!”
Thẩm Tòng Thanh không hề sợ uy nghiêm của Tĩnh An Bá, ngẩng cổ lên, cứng cỏi đáp:
“Nếu ta đã dám nêu chuyện này ra trong một dịp như vậy, thì nhất định phải từ hôn. Đừng nói là đánh gãy chân, cho dù chết, ta cũng muốn từ hôn, thành ma cũng không cưới!”
“Chát!”
Tĩnh An Bá vung tay tát mạnh vào mặt Thẩm Tòng Thanh. Hai cha con mặt đỏ bừng, cổ họng nghẹn lại, ai cũng không chịu thua ai.
“Nói thật lòng, trong lòng ngươi có người khác rồi, đúng không?”
Khi hai người đang giằng co, ta bước ra từ sau lưng mẫu thân, cất tiếng hỏi.
Thẩm Tòng Thanh nghe câu hỏi của ta thì sững sờ, trong chốc lát lộ vẻ chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt ta, chỉ thấy yết hầu khẽ động.
Phu thê Tĩnh An Bá cũng lộ vẻ lúng túng. Rõ ràng, bọn họ đã sớm biết chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ta-nguoi-chang-la-gi-ca/3739697/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.