“Tống tiểu thư không tin vào năng lực của thế tử thì thôi, chàng cũng không cần phải chứng minh gì với ngươi. Chỉ là, hai nhà chúng ta vốn là thế giao, nay thế tử có việc cầu xin, chẳng phải trước đây các ngươi từng có khoảng thời gian tốt đẹp sao?
Tống tiểu thư nên tỏ ra một chút phong thái của tiểu thư nhà danh giá chứ? Huống hồ, cũng chẳng phải nhờ ngươi giúp đỡ gì, chỉ là làm một lời giới thiệu mà thôi.”
Từ Uyển mang vẻ mặt như thể đây là trách nhiệm của ta, ta nên làm như vậy, khiến ta không nhịn được bật cười.
Còn Từ Uyển thì chìm đắm trong thế giới của chính mình, tiếp tục nói không ngừng:
“Huống hồ, việc Bình Tây Vương đột nhiên không để ý đến thế tử, ai biết được là do kẻ nào ở sau lưng nói xấu chứ!”
Nhắc đến chuyện này, khí thế của Thẩm Tòng Thanh lập tức tăng lên:
“Đúng vậy, ta và Bình Tây Vương xưa nay giao hảo. Vương gia đột nhiên đối xử với ta như vậy, nhất định là ngươi ở sau lưng giở trò, đúng không?”
“Ngươi đang nói đến bản vương sao?”
Giọng nói trầm ổn của Bình Tây Vương đột nhiên vang lên, ngắt lời cuộc đối thoại của chúng ta. Y từ sau giả sơn bước ra, vẻ mặt uy nghiêm.
Sắc mặt Thẩm Tòng Thanh thoáng hiện vẻ lúng túng. Sau một chút giải thích qua loa, hắn lập tức trình bày vấn đề của tiệm muối:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-ta-nguoi-chang-la-gi-ca/3739699/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.