Honey hạnh phúc hơn bao giờ hết trong đời. Cô đã có được quan hệ thân tình với bệnh nhân, như một vài bác sĩ khác. Cô thành thực quan tâm đến họ. Cô làm việc ở khoa Lão, khoa Nhi và nhiều phòng bệnh khác nhau. Bác sĩ Wallace đã lo cho cô luôn được giao những nhiệm vụ vô thưởng vô phạt. Ông ta muốn cô ở bệnh viện để sẵn món cho mình. 
Honey ghen với các y tá. Họ được chăm nom bênh nhân và không phải lo phán quyết về điều gì cả. Mình chưa bao giờ muốn làm bác sĩ. Mình chỉ luôn muốn làm y tá thôi. 
- Không có y tá trong gia đình Taft. 
Buổi chiều, khi rời bệnh viện, Honey thường đi mua sắm ở Bay Company, Streetlight Records hoặc mua quà cho trẻ con ở khoa Nhi. 
- Mình rất yêu trẻ, - cô thổ lộ với Kat. 
- Cậu định có một lô lốc con đấy à? 
- Một ngày nào đó, - Honey ước ao. - Nhưng trước tiên mình phải tìm cho được ông bố của chúng đã. 
Một trong những bệnh nhân yêu thích của Honey trong khoa Lão là Daniel McGuire, một cụ già chín mươi tuổi, vui nhộn, đang bị bệnh gan hành hạ. Hồi trẻ cụ là một tay cở bạc và cụ rất thích trò cá cược với Honey. 
- Ta cá năm mươi xu là tay phục vụ sẽ mang bữa sáng muộn. 
- Ta cá một đô là chiều nay sẽ có mưa. 
- Ta cá đội Giant sẽ thắng. 
- Honey luôn luôn nhận cược. 
- Ta cá mười lăm ăn một là ta đập được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-mai-mai/2939589/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.