- Bệnh tả? - Benjamin Wallace rít lên. - Anh đang bảo với tôi rằng bệnh viện này có người bị bệnh tả? 
- Tôi e rằng đúng vậy. 
- Anh có hoàn toàn chắc chắn không? 
- Không còn nghi ngờ gì nữa. - Bác sĩ Ritter nói. 
Phân của anh ta nhung nhúc khuẩn phẩy. Độ pH động mạch thấp, huyết áp giảm, tim đập nhanh và da tím tái. Theo luật, tất cả những trường hợp bệnh tả và những bệnh lây truyền khác đều phải được báo cáo tức khắc lên Bộ Y tế và Trung tâm kiểm soát bệnh dịch ở Atlanta. 
- Ben, chúng ta phải báo cáo thôi. 
- Họ sẽ tức khắc đóng cửa! - Wallace đứng lên, lồng lộn. - Trời tru đất diệt tôi đi. Tất cả bệnh nhân ở đây sẽ phải bị kiểm dịch. Anh ta biết mình bị bệnh không? 
- Không. Anh ta không nói được tiếng Anh. Đó là một người Ấn. 
- Ai đã tiếp xúc với anh ta? 
- Hai y tá và bác sĩ Taft. 
- Và bác sĩ Taft đã chẩn đoán đó là bệnh cúm? 
- Phải. Anh sẽ sa thải cô ta chứ? 
- Ờ không, - Wallace nói. - Ai chẳng có lúc sai lầm. Không nên khinh suất. Biểu đồ ghi là bệnh cúm thể bụng à? 
- Vâng. 
Wallace đi đến quyết định. 
- Cử để thế. Còn anh làm ngay việc này. Truyền ven chống mất nước, dùng dung dịch Ringer lactat. Cho Tetacyline. Nếu chúng ta phục hồi được dung tích máu và nước của bệnh nhân ngay lập tức thì anh ta có thể qua khỏi trong vài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-co-gi-mai-mai/2939591/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.