“Dừng tay!” Hạ Du gằn giọng.
Lúc này, cô đã hiểu rõ tình hình, bèn tức giận trừng mắt nhìn Triệu Thụy Kỳ phía trước: “Cái chết của anh trai cậu, Hứa Bạch Nghiên cũng đau buồn như cậu! Nhưng chuyện đó không phải do anh ấy gây ra, tại sao cậu lại tước đoạt quyền được thi đấu của anh ấy!”
Triệu Thụy Kỳ đột ngột quay đầu lại nhìn: “Sao lại không phải do hắn gây ra? Thời tiết hôm đó trên biển thế nào mà hắn không biết sao! Tại sao lại rủ anh trai tao đi lướt sóng? Mà tại sao lại không kịp thời cứu người về!”
“Cái gì mà rủ anh cậu đi? Anh cậu cũng là người trưởng thành, nếu anh ấy không muốn thì ai ép được?! Hơn nữa anh trai cậu cũng là cao thủ lướt sóng, anh ấy cũng có thể phân biệt thời tiết lúc đó chứ, đúng không?! Đây là lựa chọn của hai người!”
Hứa Bạch Nghiên: “Hạ Du—”
“Anh đừng gọi em! Để em nói hết!” Hạ Du không biết lấy đâu ra dũng khí, lớn tiếng nói: “Tình hình ngoài biển phức tạp thế nào chắc chắn mọi người đều rõ. Việc không cứu được người về tuyệt đối không phải điều Hứa Bạch Nghiên muốn thấy. Cậu có hiểu tai nạn là gì không?!”
“Mày là bạn gái hắn nên mày đương nhiên nói giúp hắn rồi!” Triệu Thụy Kỳ thô bạo nhấc Hạ Du dậy khỏi mặt đất, nghiến răng nói: “Anh trai tao quan hệ tốt với hắn như vậy, hắn nói gì anh ấy cũng nghe. Hứa Bạch Nghiên không về thì anh ấy đương nhiên luyện tập cùng. Chính sự tự phụ, tự đại của Hứa Bạch Nghiên đã hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799304/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.