Những ngày sau đó, vì cuộc xích mích giữa hai người, Hạ Du có thể cảm nhận được tâm trạng của Hứa Bạch Nghiên hơi bất ổn. Ban ngày tập luyện thì không sao, nhưng tối về đến nhà, anh luôn trở nên dữ dằn không bờ bến.
Đầu gối cô đau quá.
Hạ Du ngồi trên thảm, ăn vài miếng trái cây rồi xoa xoa đầu gối đang đỏ ửng. Lúc này Hứa Bạch Nghiên không có nhà, cô có thể nhỏ giọng than phiền. Anh cứ như người điên vậy… Tối nay cô nhất quyết không để anh toại nguyện.
Nhưng dạo này h*m m**n của anh quá lớn, lẽ nào việc tập luyện ban ngày không tiêu hao hết năng lượng của anh sao? Hạ Du lo lắng nghĩ liệu như vậy có ổn không. Chỉ còn một tuần nữa là đến chung kết, huấn luyện viên của anh đã nói một tuần trước trận đấu tốt nhất nên kiềm chế h*m m**n.
Hay là về nước đi.
Ý nghĩ này dấy lên trong đầu Hạ Du. Một là vì gần đây mối quan hệ của họ cứ kỳ quái, hai là vì anh buông thả d*c v*ng quá mức. Cả hai điều này đều dễ dàng ảnh hưởng đến trạng thái thi đấu của anh. Cô không muốn như vậy, nên cách tốt nhất là cô về nước để anh không còn phân tâm.
Nghĩ vậy, Hạ Du bắt đầu tìm kiếm vé máy bay.
Gần tối, Lương Tiêu gọi điện thoại nói tối nay mọi người sẽ ăn cơm cùng nhau. Hứa Bạch Nghiên tập luyện xong sẽ đến thẳng đó, bảo cô lát nữa cũng đến. Cúp điện thoại, Lương Tiêu gửi cho cô địa chỉ.
Nhà hàng không xa, đi bộ khoảng mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-chi-la-mua-he/4799303/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.