Xe chạy đến trang trại rượu, tay chân Đường Y Y tê dại, cô đẩy đẩy người đàn ông ngủ trên cả đoạn đường dài dậy. 
“Đến nơi rồi?” 
Tần Chính lười biếng mở mắt ra, mặt anh chôn trên cổ Đường Y Y nhẹnhàng cọ xát. 
Động tác trong vô thức của anh khiến bầu không khí trong xe thay đổi. 
Lưu Đình Vân nháy mắt về phía Đường Y Y, cô xoay người bước xuống xe trước. 
Đường Y Y nhận lấy ánh mắt đầy ái muội của Lưu Đình Vân, cảm thấy bản thân mình không còn gì để nói. 
Hai tai cô nóng lên, Tần Chính hôn lên vành tai cô, mút lấy nó mộtcách không mạnh không yếu. 
Đường Y Y hít sâu một hơi, cô nhéo lên bàn tay đang muốn duỗi sâu vào trong áo mình – “anh muốn làm gì?” 
Giọng nói Tần Chính khàn khàn, ẩn chứa dục vọng đầy lôi cuốn – “Muốn làm em.” 
Từ lúc chính tai anh nghe được tiếng “thích” kia, máu trong người Tần Chính sôi trào, có trời mới biết anh phải dùng biết bao nhiêu sức lực mới có thể khắc chế bản thân không lập tức ập đến hôn cô, âu yếm cô, mà phải tiếp tục giả bộ ngủ, tựa như không nghe thấy gì hết. 
Vẻ mặt Đường Y Y lạnh lùng băng sương. 
Tên già này càng ngày càng vô sỉ. 
Sau lưng cô đột ngột chợt lạnh, Đường Y Y thấy Tần Chính nhìn mìnhkhông chớp mắt, ánh mắt anh thâm trầm không nói nên lời, trong đó có điều gì đó phun trào mãnh liệt khiến cho tóc gáy cô dựng đứng lên. 
Phát hiện cô đang sợ, Tần Chính bỗng dưng thối lui, anh dựa lưng vào ghế da, cười mê hoặc – “Đừng tức giận, anh chỉ đang nhớ lại một số chuyện.” 
Sắc mặt của Đường Y Y cũng không chuyển biến tốt đẹp, bởi vậy côcảm thấy nguy cơ vẫn còn tồn tại. 
không biết vì sao, cô cảm thấy người đàn ông này muốn đem cô ra ăn tươi nuốt sống. 
“không cho anh chạm vào, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233878/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.