Sau khi phim kết thúc, người xem phim thỏa mãn rời khỏi rạp. 
Đường Y Y và Tần Chính vẫn ngồi ở vị trí cũ, người thì ngủ thiếp đi, người thì xem người kia ngủ, ai cũng không để ý đến phim chiếu gì, có gì hay ho không. 
“Kết thúc phim là kết thúc mở.” Tần Chính thản nhiên nói – “Có dấu hiệu sẽ có phần hai.” 
Đường Y Y che miệng ngáp một cái – “anh có xem?” 
“không xem.” – Tần Chính nói tỉnh rụi – “trên mạng nói vậy.” 
Khóe miệng Đường Y Y mím mím cười cười. 
Ánh sáng trong rạp khiến cô buồn ngủ, nếu không cô cũng không ngủ say như vậy. 
Bất thình lình, Đường Y Y nghe Tần Chính nói – “Bình thường em ngủsẽ không chảy nước miếng.” 
Tần Chính đưa tay, giật nhẹ cổ áo của mình, trên đó còn có vết nước. 
Đường Y Y sững sờ, cảm thấy rất lúng túng. 
Tần Chính đứng dậy – “đi thôi.” 
Nhìn Đường Y Y còn đứng đăm chiêu, anh cúi người, kéo cô vào lòng mình. 
Hai người đi vào nhà hàng, ăn món Pháp, nhìn quang cảnh sông Times. 
Lưu Đình Vân gọi điện thoại tới, Đường Y Y nói hai người đang dùng bữa tại nhà hàng, nên sẽ về khá trễ. 
“Vậy cũng tốt, chú ý an toàn.” 
Hai người ở trong thành phố trong đoạn thời gian ồn ào náo động nhất của đêm, khi Đường Y Y và Tần Chính trở lại nhà của Lưu Đình Vân, thìLưu Đình Vân đang ngồi ở phòng khách chờ hai người. 
Bắt lấy cơ hội, Lưu Đình Vân tóm Đường Y Y hỏi chuyện hai người làm gì cả ngày. 
Đường Y Y ngồi bên cạnh vừa rót nước vừa nói – “Như mọi người.” 
Lưu Đình Vân trợn trắng mắt – “Như là như thế nào?” 
Đường Y Y nhấp một ngụm nước đun sôi để nguội, cảm giác nhợt nhạt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-che-thanh-nghien/3233879/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.