Vân Du cố gắng bước chân nhanh theo những người này để không bị bỏ lại. Từ khi đồng ý cho nàng đi cùng đến giờ không ai nói với nàng câu nào cả mà nàng cũng không có hứng thú nói chuyện với người không quen biết, mục đích của nàng hiện giờ là ra khỏi ngọn núi này tìm một nhà trọ nào đó nghỉ chân. Những tia nắng cuối ngày sắp tàn hẳn nhưng vẫn không thấy một ngôi nhà hay người nào ngoài bọn họ, không lẽ nàng lại phải qua đêm trong rừng sao?.
- Với tình hình này xem ra không thể ra khỏi đây không hôm nay rồi, chúng ta nghỉ chân ở đây đêm nay rồi đi tiếp vậy
Đây là điều mà Vân Du không muốn nghe nhất nhưng cũng không thể làm khác được nàng ngồi xuống gốc cây gần đó lấy lương khô ra ăn, vừa mới cắn được một miếng nàng lai muốn nhả ra, nhai thứ này có khi còn tốn sức hơn đi một ngày đường, thôi không ăn nữa vậy đói một chút cũng không sao, ngày mai là có thể ra trấn rồi.
Lúc này ba nam tử cũng ngồi xuống mấy gốc cây gần chỗ nàng, ở giữa đã có một đống củi mà nam tử áo đen vừa nãy nói chuyện với nàng mang về, hắn lấy trong áo ra một vật gì đó hình trụ nhỏ rồi mở nắp ra một ngọn lửa trắng xanh lóe sáng, nam tử đưa ngọn lửa lại gần đống củi đợi đến khi lửa ở đống củi cháy mới đậy nắp vật đó lại, vật này có chút giống với diêm ở hiện đại. xong xuôi, nam tử về chỗ của mình, bắt chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-dam-sau-chi-mong-la-mai-mai/8832/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.