93.
Sự hiểu lầm này rất lớn, có thể thấy Hồ Ninh thực sự là một con hồ ly quê mùa không có kiến thức khoa học, khinh suất dùng cá thể đại biểu cho toàn thể.
Người nọ cười hì hì giải thích: Không phải, tôi trời sinh khí lực tương đối lớn. Cậu nói xem tôi không cha không mẹ, nếu không có chỗ nào hơn người thì làm sao mà sống sót được?
Nói xong vỗ vỗ bả vai Hồ Ninh: Cậu đừng lo lắng, cậu còn trẻ. Năng lực sẽ phát triển từ từ.
Hồ Ninh lúc này mới yên lòng.
94.
Về sau Hồ Ninh quả nhiên càng ngày càng lợi hại như lời người đó nói, chủ lực đánh quái dần dần từ con người chuyển đến hồ ly.
Hồ Ninh có một loại cảm giác đúng ra phải như thế.
Ngày đó người kia bị bọ ngựa một tay đánh bay ra ngoài, lúc đầu Hồ Ninh bị hai chân sau của quái vật đè xuống đất, cậu vội đến đỏ mắt nhảy lên lật nhào bọ ngựa tinh.
Lúc này đã đánh dấu sự thay đổi quyền chủ động.
Bây giờ Hồ Ninh còn nhớ rõ ngày đó mình đắc ý an ủi anh nói là từ nay về sau cứ để em bảo vệ anh, anh có thể an tâm.
Người kia cười gật gật đầu, nụ cười ngọt ngào ấy thực sự đã đi vào lòng Hồ Ninh.
Thế nhưng cuối cùng cậu không làm được, thề non hẹn biển đều hoá thành hư vô.
95.
Càng về sau, yêu quái tập kích càng mạnh mẽ, trí lực cũng càng cao.
Cuối cùng Hồ Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-cau-bao-an/2930017/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.