128.
Quả nhiên, hắn vừa mở miệng vẫn là kiểu cũ, chính là khuyên tôi nhanh chóng vượt qua tình kiếp quay về Thiên Đình càng sớm càng tốt, nghe nhiều đến nỗi lỗ tai tôi bị chai luôn.
Hắn nói đi nói lại những điều này, tôi đều từ chối. Tôi thấy hắn nói đến mệt mỏi, nhịn không được xem lại thái độ của mình một lần nữa.
Mắt thấy hắn còn muốn tiếp tục khuyên bảo, tôi vội vàng bổ đao: Hơn nữa cuộc sống Thiên Đình nhất định là một chút ý tứ cũng không có, ngươi nhìn ngươi nhàn rỗi muốn chết kia kìa.
Hắn biến sắc, hung tợn trừng tôi một cái.
Tôi vậy mà nhìn ra được một chút ý tứ u oán, có thể là đầu óc tôi đã bị thiêu đốt rồi.
Nhưng hắn lại đắc ý cười ha ha, nói: Ngươi cự tuyệt, nhưng có người sẽ đáp ứng nha.
129.
Tôi thấy Hồ Ninh từ từ bước ra từ phía sau một cái cây. Cho nên cậu ta vẫn luôn lắng nghe?
Quả nhiên anh hùng của tôi đã đến cứu tôi, chẳng qua thay vì giẫm lên Ngũ Thải Tường Vân, cậu ta lại đi một đôi giày trẻ em phát sáng.
Như vậy cũng tốt! Nói rõ là trong lòng Hồ Ninh có tôi, đều mặc đồ tôi mua cho cậu ta.
Ta vội vàng liều mạng phất tay với cậu ta, ý bảo tôi ở chỗ này.
Cậu ta nhìn tôi một chút, vẻ mặt nghiêm túc. Hỏi ta: Lời hắn nói là thật sao?
Tôi thấy không ổn, muốn phủ nhận nhưng nhất thời không thể bịa ra lời nói dối hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-cau-bao-an/2930015/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.