34.
Ban đêm tôi cũng ngủ không ngon, mơ một giấc mơ. Trong mơ, tôi là góc nhìn thứ ba.
Tôi vẫn luôn thấy một con hồ ly trắng lăn lộn đi săn trong rừng rậm, tránh né những động vật to lớn hơn.
Tôi nghi ngờ đây là Hồ Ninh, nhưng lại không thể xác định.
Khi thức dậy vào ngày hôm sau, tôi nghi ngờ mình đã xem một bộ phim phóng sự. Đó là loại phim đặc biệt về loài hồ ly trong thế giới động vật.
35.
Sáng sớm thức dậy, bên cạnh không có lông xù, có chút không quen.
Đi ra ngoài phòng khách vừa nhìn chút, Hồ Ninh thế mà đã đoan đoan chính chính ngồi ở chỗ đó, vẻ mặt em có việc muốn thẳng thắn với anh.
Được thôi, vậy tôi liền nghe một chút.
36.
Hồ Ninh nói rằng thứ hôm qua chỉ là một con chuột, là vì tôi mà đến.
Cậu ấy còn nói rằng cậu ấy đã sớm phát hiện ra rằng thịt của tôi rất hấp dẫn đối với yêu tinh, ăn vào có thể nâng cao tu vi, làm đẹp dưỡng sắc, giúp đàn ông tăng sức mạnh và là thẩm mỹ viện cho phụ nữ.
Tôi là Đường Tăng đấy à?
Chẳng qua tôi không hỏi câu ngu như vậy, tôi hỏi một câu còn ngu hơn, tôi nói: Cậu sẽ ăn thịt tôi sao?
Mặt cậu ta lập tức đen.
Cậu ấy rất tức giận rống to nói anh coi em thành loại hồ ly gì vậy! Em tới đây là để báo ân! Là đến bảo vệ anh!
37.
Tôi vội vàng vuốt lông nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-can-cau-bao-an/2930019/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.