Nhận chăn Chu Triển Nguyên đưa qua, Tiếu Hàm cực kỳ không tốt lại đỏ mặt,may mà Nãi Tích ngồi quay lưng về phía cô, nếu không cô cũng không biếtphải đối mặt với ánh mắt hồn nhiên tò mò của tên nhóc này như thế nàonữa.
Chu Triển Nguyên mặt không biến sắc xoay mặt đi, nhưng cũngkhẽ nhếch mép, cũng có thể nhìn ra tâm tình của anh rất tốt. Một đườngđi ô tô, khoảng hai mươi phút là đến nơi.
Dừng xe, đến trung tâm, Nãi Tích một tay lôi kéo ba ba, một tay nắm tay cô giáo Tiếu, trên lưng mang cặp sách màu lam nhỏ, đôi mắt to sáng rực nhìn xung quanh, nhìnthấy ai cũng cười tít mắt, Tiếu Hàm nhìn thấy thì che miệng cười trộm.
“Ba ba, nhanh lên nhanh lên ~~ nếu không sẽ bị bạn khác mua hết!” Vẻ mặtthằng nhóc sốt ruột nôn nóng, vẻ mặt Chu Triển Nguyên nhìn thấy rất làbất đắc dĩ, thằng nhóc này, có phải dễ lừa quá không? Sau này anh cóphải lo lắng cho con trai mình bị người ta tùy tùy tiện tiện bắt cóc đihay không vậy.
“Nãi Tích, từ từ thôi.” Tiếu Hàm mím môi cười nói, “Hôm nay mấy bạn nhỏ kia đều ở nhà, không có ai đến tranh giành cùngNãi Tích đâu…” Đôi khi ma lanh quá, đôi khi lại đơn thuần quá, làm chongười ta nhịn không được nghĩ muốn bắt nạt. Đứa nhỏ này, thật đúng làđáng yêu quá đi.
Vẻ mặt tên nhóc hưng phấn, nên không nghe thấy ba ba và cô giáo Tiếu nói, vội vã lôi kéo hai người vào quầy bán đồ trẻ em.
“Dì dì, con muốn mua quần áo ~~” Thằng bé kia toét miệng, lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bang-duyen-mong/1793751/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.