“Nãi Tích, con cómuốn mua sách không?” Tiếu Hàm ngồi xổm người xuống, nhìn nó đảo mắtxung quanh một vòng hỏi. Lại nhịn không được nhéo nhéo khuôn mặt nhỏnhắn của thằng bé, rất mềm mại và trơn nhẵn, thực là làm cho người takhông nỡ buông tay.
Thằng bé này, ngoại trừ lần đầu tiên gặp mặtsau đó làm cho cô nghẹn vài lần, nhưng vẫn kiềm chế được, trước mắt vẫnchưa có tình huống nào làm cô phát điên, chỉ mong hai ngày này có thểtrải qua bình yên, cô mới có thể trả lại cho anh Triển Nguyên đứa contrai mạnh khỏe, vui vẻ chứ. Cô không muốn đứa nhỏ gặp chuyện gì, nhữngchuyện này không nằm trong phạm vi kiểm soát của cô.
Nãi Tíchhít hít mũi, ánh mắt nhìn mấy cuốn truyện tranh thiếu nhi cách đó khôngxa, có chút mong chờ nhìn Tiếu Hàm. Bình thường ba ba quá bận, không cóthời gian dẫn nó ra ngoài chơi nữa là nói gì đi xem truyện tranh ở nhàsách. Bạn bè ở nhà trẻ đều có rất nhiều truyện tranh, ba mẹ bọn họ cóthể dẫn họ đi xem truyện tranh, sau đó mang đến nhà trẻ cho mọi ngườiđọc, nó, có chút ngưỡng mộ.
“Cô giáo Tiếu, con có thể đọc truyện tranh ở trong này không?” Nãi Tích chớp mắt, ngẩng đầu, có chút không xác định hỏi cô.
Tiếu Hàm nhìn nhìn một loạt đứa trẻ ngồi bên kia, hơn nữa sách cô muốn tìmcũng cách đó không xa, liền vỗ nhẹ lên đầu nó, nhìn truyện tranh nhắcnhở: “Được, nhưng mà không được đi đâu xa, ở chỗ này đợi cô, đợi lát nữa cô giáo Tiếu lại.”
Nãi Tích vừa nghe thấy lời này, liền hoan hô một tiếng, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-bang-duyen-mong/157036/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.