Hello! 3 tuần rồi nhỉ? Rùa lại lỡ hẹn 1 tuần với các bạn đúng không? Nhưng mà do chương này Rùa muốn viết hết ngày thứ hai luôn nên mới ngâm như vậy. Thôi không dài dòng nữa, mời các bạn thưởng thức!
- Nhật Thiên, không ngờ lại gặp cậu ở đây. - Người đàn ông kia nhìn hắn.
- Ha, tôi cũng không ngờ. Trùng hợp thật. - Hắn cười như không cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chàng trai tên Mạc Phong.
Oa,... tôi cảm thấy, chỉ cần hai người họ đứng cùng một chỗ, không khí xung quanh lập tức trở nên căng thẳng vô cùng.
A, sấm sét đùng đoàng đang phát ra từ mắt họ kìa.
- Có chuyện gì vậy? - Khi hai tia chớp vẫn đang chạm nhau xẹt xẹt, và không khí xung quanh vẫn u ám đến nỗi tưởng như mọc thêm vài đám mây đen trên đầu bốn người chúng tôi (a, có thể loại bỏ đi tôi cũng được, tôi vô can a~) thì bỗng nhiên có một giọng nói thâm trầm cất lên khiến tất cả chúng tôi đều nhìn về phía phát ra âm thanh ấy.
Đó là một người phụ nữ xinh đẹp, a..., phải nói là vô cùng xinh đẹp nha. Thân hình hoàn hảo đúng kiểu chữ S, ngực nở, eo thon, mông cong. Giống như một bức tượng thạch cao được nặn nên vậy, dù thân hình đồng hồ cát nhưng lại trông rất hòa hợp cân đối, không có cảm giác gượng ép khi ba vòng đều là các số đo ngoại cỡ. Chậc,... Đứng trước người này tôi bỗng thấy đồng cảm vô cùng.
Người phụ nữ này có lẽ lớn tuổi hơn tôi, tôi thấy chị có nét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ban-cai-nhieu-em-phai-lam-vo-anh/10456/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.