Sau khi Chu Diệc Châu khỏi cảm hẳn thì cũng vừa lúc lập đông, nhưng cô lại như được bơm máu sống lại, mùa đông này càng bận rộn hơn.
Đầu tháng tới sẽ có hội nghị thượng đỉnh đầu tư hàng năm. Vì Chu Diệc Châu có kinh nghiệm nên lần này Rosey vẫn giao cho cô phụ trách.
Buổi chiều, Giang Nhiễm Nhiễm đã chuẩn bị xong mọi thứ, giục giã Chu Diệc Châu vẫn còn ngồi trang điểm ở bên cạnh.
“Đi lên lầu bàn công việc chứ có phải đi uống cafe với bạn trai cũ của cô đâu?” Giang Nhiễm Nhiễm trêu cô.
Chu Diệc Châu soi gương, cuối cùng cũng che được quầng thâm mắt vì mất ngủ kia, hài lòng mang theo máy tính cùng Giang Nhiễm Nhiễm đi lên lầu gặp khách hàng.
Chu Diệc Châu chưa tới Thịnh Thế được mấy lần, lần trước cô đến đây chính là năm ngoái. Năm nay lại đến mới nhận ra công ty mở rộng rồi còn trang hoàng rất nhiều thứ mới lạ, từ quầy lễ tân đến phòng tiếp khách đều rộng và xa hoa hơn công ty cô mấy lần.
Hai người ngồi ngay ngắn một lúc mà vẫn chưa thấy ai tới, đành từ từ thả lỏng người rồi dựa vào ghế sofa, sau đó ai nghịch điện thoại người ấy.
“Không phải hẹn lúc hai giờ à, sao bây giờ còn chưa thấy ai?” Giang Nhiễm Nhiễm nhìn xung quanh, ngoài cửa kính là nhân viên đang bận đến nỗi không rảnh để chớp mắt.
Chu Diệc Châu thổi cafe, nói thầm: “Chưa tới thì cứ chờ đi, dù sao cafe của bọn họ cũng đủ cho tụi mình uống mà.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-sanh-bang-em/3481055/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.