Cuối tuần, xe chuyên dùng của cuộc thi đưa bọn họ đến hội trường. Sau khi thi xong, mọi người đều đã quay lại xe, chỉ còn thiếu một mình Chu Diệc Châu.
“Chu Diệc Châu của lớp A5 đâu? Sao còn chưa lên xe?”
Mọi người trong xe không ai ừ hử gì, khiến giáo viên phụ trách sốt ruột, chỉ có thể nhìn Tần Nhiêu đang trầm ngâm rồi nói: “Tần Nhiêu, bạn đó là bạn học cùng lớp của em, em đi xuống tìm thử xem sao.”
Tần Nhiêu lập tức đứng dậy, sau khi xuống xe, bước chân càng lúc càng nhanh đi về phía hội trường, nhưng trước sau vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Chu Diệc Châu, chỉ có thể nôn nóng gọi to tên cô.
Chu Diệc Châu nghe thấy nhưng cứng đầu không chịu trả lời, một mình ngồi ở bậc thang.
Tần Nhiêu chạy trên hành lang dài, cuối cùng cũng nhìn thấy cô, chạy nhanh tới rồi ngồi xổm xuống bên cạnh cô.
“Cậu làm sao vậy?”
Chu Diệc Châu ngậm miệng không nói.
Tần Nhiêu bất lực thở dài: “Nói chuyện đi.”
Chu Diệc Châu ngước mắt nhìn anh, trong ánh mắt vẫn là vẻ quật cường ấy, đầu cũng xoay sang một bên.
Tần Nhiêu nhẹ nhàng xoay mặt cô lại đối diện với mình, vẻ mặt bất đắc dĩ, tỏ vẻ đầu hàng: “Cậu nói chuyện với tôi được không? Tôi tìm cậu lâu lắm rồi, mọi người trong xe cũng đang đợi cậu đấy.”
Cô cắn môi, mắt nhìn đi nơi khác: “Không muốn nói chuyện với người ghét tôi.”
Anh vội vàng giải thích: “Tôi bảo ghét cậu lúc nào chứ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-sanh-bang-em/3481026/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.