"Kết quả đầu ra của chương trình này là bao nhiều?"
Chử Qua bối rối, sao mà cô biết được kết quả của chương trình là gì chứ. Tách riêng từng chữ cái cô còn có thể nhận ra được, chứ xếp chung một chỗ thì cô không biết nó là cái gì nữa. Cô ngây người một lúc lâu vẫn không có câu trả lời.
Bạn nam vừa mới xin Wechat ngồi phía sau rướn người lại gần, khẽ nhắc cô: "1"
Chử Qua trả lời theo: "1"
Khương Cẩm Vũ không nói đúng, cũng không nói sai, giọng điệu có mấy phần giống một nhà giáo nhân dân: "Đã tới nghe giảng thì nên chăm chú nghe."
Chử Qua tự biết là mình không đúng, vội vàng gật đầu.
Thầy Khương nói: "Lên bàn đầu tiên ngồi."
Học trò Chử đáp lại: "Vâng"
Sau đó cô khập khiễng lên dãy bàn đầu tiên ngồi. Ở đại học, bàn đầu tiên luôn luôn dùng để trang trí, các sinh viên giỏi cùng lắm cũng chỉ ngồi ở hàng thứ hai, cho nên chỉ có một mình Chử Qua cô đơn lẻ bóng ngồi ở đó. Hơn nữa, cô không mang theo một quyển sách nào cả, làm cho không ít người liên tục nhìn ngó cô.
"Da mặt dày thật."
Đàm Diệu Duy bỗng lẩm bẩm một câu, giọng nói rất nhỏ nhưng Phương Viên vẫn nghe thấy, cô liền hạ giọng đáp lại cô ta một câu: "Nói chuyện chua thật"
Đàm Diệu Duy quay đầu lại, sắc mặt rất khó coi: "Cô nói ai đấy?"
Phương Viên khẽ nhún vai: "Nói cái kẻ chưa đánh đã khai chứ còn ai nữa."
Cô không ưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716723/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.