"Em cũng nếm xem thế nào"
Chử Qua đi vào phòng bếp cầm thìa ra, múc luôn một thìa từ trong bát của anh để nếm thử.
Khương Cẩm Vũ nhìn chằm chằm vào chiếc thìa của cô một lúc, rồi nhìn xuống sàn nhà, tại hơi đỏ lên.
Chử Qua lại múc một thìa nữa lên: "Ngon tuyệt."
Cô rất hài lòng, dương dương tự đắc: "Ba em lúc nào cũng nói em không giống con gái, không đúng đâu nhé"
Cô bắt đầu liệt kê ra từng ưu điểm của mình.
"Em biết đánh nhau này"
"Em cũng biết nấu cơm.
"Em còn biết gỡ b.o.m nữa.
Cô thành thật cảm thán: "Ôi, em đúng là không thể nào giỏi hơn được nữa." Mau mau cưới em về nhà đi.
Khương Cẩm Vũ không có lời phát biểu nào đối với ưu điểm của cô: "Tối hôm qua anh có làm chuyện gì không phải không?"
Chử Qua nói: "Anh thì không làm"
Anh thở phào một hơi.
Nói thật, lúc anh ấy say rượu rất ngoan, cũng rất dễ dỗ, thế nhưng...
Chử Qua chủ động thừa nhận: "Mà em làm..."
Anh quá ngoan, lại còn đáng yêu nữa, cho nên cô đã làm một số chuyện theo thói thường của con người, ví dụ như: "Em đã hôn anh"
Khương Cẩm Vũ sặc luôn ngụm canh trong miệng: "Khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ..."
Chử Qua vội vàng vuốt lưng giúp anh dễ thở hơn: "Nuốt chậm thôi, nuốt chậm thôi."
Hôm nay, anh không đợi cô mà tự mình đi tới trường học trước.
Buổi chiều, cô lại đi học ké lớp của anh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716724/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.