Thời Cẩn đẩy nhanh tốc độ mổ.
"Lấy máy hút."
Giọng anh bình thản, không hề có vẻ gấp gáp.
Bác sĩ mổ phụ vô cùng sợ hãi: "Bác sĩ Thời, tim bệnh nhân ngừng đập rồi."
Thời Cẩn ngước mắt nhìn, sau đó vẫn tiếp tục động tác mổ trên tay. Máu chảy quá nhiều, đặc biệt là ở vị trí động mạch chủ ở tâm nhĩ trái, nhuộm đỏ cả ống tay áo vô trùng màu lam của anh.
Sau khi tìm được nơi xuất huyết của động mạch chủ, Thời Cẩn nói: "Nhíp phẫu thuật."
Y tá trưởng lập tức đưa lên.
"Xoa bóp tim cho bệnh nhân." Giọng anh rất khẽ, đều đặn mà trầm tĩnh, "Bác sĩ Lưu, tiêm tĩnh mạch."
Bác sĩ Lưu khoa Gây mê lập tức ghim năm bình truyền dịch lên, đầu đầy mồ hôi tiêm thuốc cho bệnh nhân.
Các y tá giúp đỡ xung quanh đều đỏ cả mắt, cầm khăn vô khuẩn thấm mồ hôi cho bác sĩ mổ chính.
Ba bác sĩ mổ phụ, hai bác sĩ gây mê, sắc mặt đều vô cùng căng thẳng, chỉ mỗi mình bác sĩ mổ chính Thời Cẩn vẫn giữ được vẻ điềm tĩnh không chút hoang mang. Cho dù đang vào thời khắc phải chạy đua với thần c.h.ế.t nhưng d.a.o mổ trong tay anh vẫn nhanh gọn và chuẩn xác như cũ.
"Bác sĩ Chu, giúp tôi hạ nhiệt độ xuống 28 độ, thành lập hệ tuần hoàn ngoài."
Giọng anh rất dịu dàng, khiến người nghe cảm thấy bình tĩnh lại.
Bác sĩ Chu hít thật sâu: "Được."
Xung quanh vô cùng ồn ào, tiếng máy giám sát dồn dập cảnh báo, hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khong-ai-khac-ngoai-em/3716395/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.