Tiểu Kiều kích động đến đỏ mặt tía tai: "Là bác sĩ Thời, anh ấy lên top tìm kiếm rồi!"
Trên trang chủ của weibo, sau từ khóa top 1 thì ba từ khóa liền kề sau đó được tìm kiếm nhiều nhất đều là "Bác sĩ khoa Ngoại thiên tài", "Giải phẫu n.g.ự.c ngay tại hiện trường tai nạn", "Bệnh viện Số 1 Thiên Bắc".
Số lượt chia sẻ và bình luận cứ tăng từng giây từng phút.
Tiểu Thất Xin Gạo Ăn Muôn Nơi: Gương mặt này, kỹ thuật này, tôi đều tâm phục khẩu phục!
Tiểu Tiên Nữ Trong Amoxicillin(1): Đờ mờ, chỉ là một góc ảnh mờ nhạt như thế này thôi cũng đủ để tôi khẳng định rằng: sắc đẹp của anh trai bác sĩ đủ để nâng tầm mặt bằng nhan sắc của toàn bộ bác sĩ khoa Ngoại rồi!
(1)Amoxicillin: là một kháng sinh hữu ích trong điều trị một số bệnh nhiễm khuẩn. Đây là phương pháp điều trị đầu tiên cho bệnh nhiễm trùng tai giữa.
Tiểu Yêu Tinh Kiêu Ngạo ORZ: Rõ ràng là hiện trường cứu người mà sao tôi nhìn cứ thấy m.á.u nóng trào dâng vậy nè!
Cây Trí Tuệ Số 1128: Anh bác sĩ phẫu thuật chính đẹp trai quá thể, tôi sắp không chịu nổi nữa rồi, mong các bác cho xin một tấm ảnh của anh trai, weibo của anh trai càng tốt!
Gió Nam Không Ngớt Theo Năm Tháng: Từ hôm nay trở đi, tôi chính thức đổi chồng!
Trời Mưa Khó Ở Chỉ Muốn Kêu Rên: Trời ạ, dù là bác sĩ khoa Ngoại nhưng tôi quỳ! Khâu giấu chỉ!!! Là khâu giấu chỉ đó! Đây là phương pháp khâu vết thương đỉnh nhất ở màng ngoài của tim!!!
Làm Một Phát Nào: Vừa nhìn anh ấy thắt nút thôi tôi đã biết anh là một bác sĩ thiên tài, nếu nói sai tôi nguyện ăn cái bàn phím này!
Hôm Nay Bạn Có Gầy Không: Đã lên hạng 2 của top tìm kiếm rồi, không xong rồi, tim tôi chịu không nổi nữa, nhịp tim lên đến 120 rồi, tôi muốn anh trai đó phẫu thuật lồng ngực!
Bán Sỉ Lẻ Các Loại Bánh Que Cay: Thời Cẩn, hiện đang công tác tại khoa Ngoại Tim mạch, Bệnh viện Số 1 Thiên Bắc. Cao 1m85, nặng 72kg, nhóm m.á.u O, đảm nhiệm vị trí bác sĩ trưởng khoa, tình trạng hôn nhân không rõ, địa chỉ nhà không rõ, tất cả thông tin trên đều là thật, xin hãy gọi tôi là Lôi Phong (2) thời đại mới! Không cần cảm ơn!
(2)Lôi Phong: là một chiến sĩ của quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Sau cái c.h.ế.t của mình, Lôi Phong đã được hình tượng hóa thành một nhân vật vị tha và khiêm tốn, một người hết lòng với Đảng Cộng sản, chủ tịch Mao Trạch Đông và nhân dân Trung Quốc.
Không Giảm Mười Cân Không Đổi Nickname: Các chị em, có ai lập nhóm đi Bệnh viện Số 1 Thiên Bắc để bắt cóc anh trai này về không?
Tóc Mì Tôm Mỗi Ngày Đều Ăn Mì Tôm: +1
Không Mặc Quần Thật Thoải Mái: +2
…
Bốn Phương Tám Hướng Đều Là Tổng Giám Đốc Cố: Anh trai ơi, hãy chờ em với! Để em đi m.ó.c t.i.m mình ra rồi đến tìm anh, anh nhớ sờ tim em thật cẩn thận nhá!
Khương Cửu Sênh nhìn một loạt bình luận, cuối cùng mới mở đoạn phim kia ra, xem đi xem lại nhiều lần. Có lẽ vì khoảng cách hơi xa nên chất lượng không nét lắm, thậm chí đến dáng hình anh còn hơi mờ.
Đúng là Thời Cẩn rồi! Mặc dù anh đeo khẩu trang nhưng cô vẫn có thể nhận ra đôi mắt kia. Một đôi mắt đen thuần, vừa trong trẻo vừa sâu thẳm, sạch sẽ không hề có chút tạp chất hệt như bước ra từ trong tranh cổ.
Khương Cửu Sênh không kịp tẩy trang, chỉ bảo: "Chị Mạc Băng, đến Bệnh viện Thiên Bắc đi." Cô không thể đợi đến chuyến lưu diễn nữa, phải tỏ tình ngay thôi, nếu không sẽ bị người khác cướp mất.
Mạc Băng sửng sốt: "Đi thế nào cơ?" Sau đó lại bật cười, trêu chọc Khương Cửu Sênh, "Định lập nhóm đi khuân anh bác sĩ khoa Ngoại về à?"
Mạc Băng buồn cười, cuối cùng đóa hoa băng giá nhà cô cũng bị anh bác sĩ khoa Ngoại kia làm tan chảy rồi.
Khi xe bảo mẫu đang chạy với tốc độ vũ bão đến Bệnh viện Thiên Bắc, Thời Cẩn có gọi điện đến. Khương Cửu Sênh vừa bắt máy đã nghe thấy giọng nói sốt sắng của anh vang lên bên tai.
"Sênh Sênh, ban nãy anh đang làm phẫu thuật nên không mang điện thoại di động theo."
Khương Cửu Sênh nhìn thấy ánh mắt trêu chọc của Mạc Băng, vội quay đầu về phía cửa sổ: "Em biết rồi."
"Hử?"
Giọng anh có chút mệt mỏi.
Cô nói khẽ, đôi môi lại hơi cong lên: "Đoạn phim quay lại quá trình anh phẫu thuật ngay tại hiện trường tai nạn đã được đăng đầy trên mạng rồi, Thời Cẩn…" Cô nở nụ cười, "Có lẽ anh nổi tiếng mất rồi."
Đúng là anh đã nổi tiếng rồi!
Thời Cẩn là người bình thường đầu tiên xuất hiện trong top tìm kiếm, chưa kể đến nguyên nhân nổi tiếng còn vô cùng tích cực. Tất nhiên, không thể không kể đến vẻ bề ngoài vô cùng tuấn tú của anh, đây cũng là nguyên nhân lớn khiến anh được mọi người chú ý.
Vẻ ngoài tuấn tú, khí chất hơn người, chất giọng mê hoặc, à đúng rồi, còn có đôi tay mà cô thích nhất nữa. Khương Cửu Sênh nghĩ ngợi một lúc, không hiểu sao tai lại đỏ cả lên.
Thời Cẩn yên lặng giây lát rồi lại lên tiếng: "Sênh Sênh."
"Ừm?"
Anh dừng lại một chút, rồi dùng giọng điệu đùa giỡn hỏi cô: "Nhân cơ hội này, anh gia nhập giới giải trí của em luôn được không?"
Khương Cửu Sênh trầm mặc hồi lâu, nếu thật sự Thời Cẩn dấn thân vào giới showbiz, chỉ cần tướng mạo và khí độ này đã đủ để thu hút ống kính rồi, không nhất thiết phải biết hát hò diễn xuất.
Cô nghĩ, nếu thật sự như vậy, anh chắc chắn sẽ nổi tiếng như cồn.
Tuy nhiên, cô lại đáp: "Anh thích hợp làm bác sĩ khoa Ngoại hơn." Sau đó bổ sung thêm một câu, "Nếu thiếu anh, đó sẽ là một sự tổn thất rất lớn cho giới y học."
Gương mặt này, hãy để cho một mình cô ngắm mà thôi.
Khương Cửu Sênh vẫn luôn tin tưởng như vậy.
Thời Cẩn cười khẽ: "Vậy anh tiếp tục làm bác sĩ thôi!"
Cô ở đầu dây bên này gật đầu hai lần liên tiếp.
Mạc Băng ngồi bên cạnh nhìn mà thấy ê cả răng. Nghệ sĩ nhà cô quả thật bị người nào đó ở đầu dây bên kia mê hoặc rồi. May sao, hai người cũng xứng đôi vừa lứa!
"Em gọi điện có chuyện gì à?" Thời Cẩn hỏi.
Khương Cửu Sênh l.i.ế.m môi, đôi môi vẫn chưa tẩy trang khiến cô không quen lắm, lại l.i.ế.m thêm vài lần: "Ban nãy tham gia một chương trình thực tế, chương trình muốn em gọi cho số điện thoại gần đây nhất trong lịch sử cuộc gọi." Mắt cô cong cong, "Đúng lúc, lại là anh."
"Sau đó?" Giọng anh cũng nhiễm ý cười, khó có khi trêu chọc cô.
Cô hỏi: "Sau đó gì cơ?"
Thời Cẩn đi về trước mấy bước, đứng ngay hướng gió, gió phả vào trong điện thoại, hòa cùng giọng anh, nghe vô cùng thu hút: "Gọi điện rồi làm gì nữa?"
"Chờ đến khi anh xem chương trình thì sẽ biết thôi."
Anh cũng không hỏi thêm.
Cô không cúp điện thoại, anh vẫn tiếp tục giữ máy. Nghĩ kĩ lại, dường như Thời Cẩn chưa bao giờ cúp máy trước cô cả.
"Giờ em đến bệnh viện." Cô giải thích, "Muốn tháo bột."
"Ừ, anh đợi em ở bãi giữ xe."
"Được."
Hai người đều rất hiểu ý nhau, cô không cần phải nói rõ ra, anh cũng sẽ biết cô muốn gì, cứ như đó là điều rất đương nhiên.
Sau khi cúp máy, Thời Cẩn lại nhìn chằm chằm số điện thoại gần đây nhất trong lịch sử cuộc gọi của mình. Anh hơi nhếch môi cười, rồi xóa hết toàn bộ những số mới liên lạc gần đây, để toàn bộ lịch sử cuộc gọi của anh chỉ toàn số của Khương Cửu Sênh mới thôi.
Anh ra khỏi phòng làm việc, vừa đi vừa nhấn số, ra lệnh một cách ngắn gọn: "Xóa bỏ tất cả những tin tức liên quan đến tôi trên mạng, đừng để Sênh Sênh thấy nữa."
Đầu bên kia hơi im lặng một lúc rồi mới đáp: "Tin tức trên top tìm kiếm có thể xóa được, nhưng đoạn video và ảnh chụp đã bị tung ra ngoài, rất khó để ngăn chặn hoàn toàn."
Thời Cẩn vẫn tích chữ như vàng: "Đó là chuyện của cậu."
Đầu bên kia nghẹn họng, chỉ đành đáp: "Tôi sẽ cố gắng xử lý."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]