Mãi đến khi Tạ Nguy lên xe ngựa đi xa rồi, Khương Tuyết Ninh vẫn còn hơi mơ hồ.
Người này có chuyện gì thế nhỉ?
Nàng nghĩ lại, kiếp trước khi Yến Lâm vừa khải hoàn trở về, lòng nàng bất an, cũng từng nói với Tạ Nguy đại loại như báo ân báo oán xong không ai nợ ai, nhưng đối phương cũng đâu có phản ứng lớn như thế?
Hai lần này, luôn cảm thấy Tạ Nguy hơi kỳ lạ.
Nhưng đến cùng là kỳ lạ ở đâu, Khương Tuyết Ninh lại không nói ra được.
Ngẫm nghĩ, nếu đã không có manh mối, thì dứt khoát vứt mớ hỗn độn này đi. Dù sao Tạ Nguy vốn là hạng người vui giận khó lường không dễ hầu hạ, nếu chỉ tốn thời gian suy xét đã hiểu thấu hắn nghĩ gì, vậy những người khác còn lăn lộn thế nào nơi triều đình sóng gió không ngừng đây?
Quan trọng là Tạ Nguy đã đồng ý!
Mặc dù nàng đã liên hệ với Trịnh Bảo, ở bên ngoài lại tìm thêm Chu Dần Chi, nhưng chút sức lực này nếu muốn thành công có thể xem như là đánh bạc, chưa chắc không xảy ra sai sót. Nhưng nếu được người có sức ảnh hưởng lớn trên triều như Tạ Nguy, bằng lòng giúp đỡ một chút, khả năng thành công sẽ tăng lên rất nhiều. Mà cho dù bại sự, cũng tránh liên lụy những người vô tội như Trịnh Bảo.
Thành công ngay trước mắt!
Khương Tuyết Ninh nghĩ đến đây, suýt chút nhảy lên cao 3 thước*, quay về phòng lại càng được yên tĩnh. Bị lời nói của Tạ Nguy hù dọa một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-ninh/2975762/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.