Kiếm Thư nhìn điệu bộ của nàng, định nói gì đó, cuối cùng lại thôi.
Khương Tuyết Ninh chân trước rời khỏi Tạ phủ, hắn chân sau liền đến U Hoàng quán.
Tạ Nguy đang cùng Lữ Hiển đánh cờ.
Phong thái của hắn bình tĩnh thong thả, đánh nước cờ hiểm dễ như trở bàn tay, Lữ Hiển ngồi đối diện thì lại là vẻ mặt nhân sinh không còn gì luyến tiếc, hận không thể đưa tay lột da đầu xuống, ngước mắt thấy Kiếm Thư bước vào, thở phào một hơi như thể nhìn thấy cứu tinh vậy.
Cũng không biết dạo này Tạ Cư An bốc phải quẻ ám gì, suốt ngày tìm hắn đánh cờ!
Sắp trọc cả đầu vì hắn rồi!
Tạ Nguy nhìn bàn cờ trước mắt, hỏi thẳng: “Nàng nói sao?”
Kiếm Thư thầm đổ mồ hôi lạnh, đáp: “Khương nhị cô nương quyết định mạo hiểm một phen, coi vẻ không cứu người không được. Hơn nữa, dường như có thù oán cũ với vị trong cung kia, không những không có ý định rút lui, mà ngược lại còn muốn nhân cơ hội này làm tổn hại đối phương.”
Tạ Nguy hạ một nước cờ, cuối cũng cũng ngẩng đầu lên.
Lữ Hiển thầm đánh giá chủ tớ hai người này, tranh thủ lúc Tạ Nguy quay đầu, lén đặt tay lên bàn cờ, nhặt hai quân cờ đen ở góc giấu xuống dưới gầm bàn nhanh như gió.
Tạ Nguy nói: “Giống chuyện nàng có thể làm ra.”
Đương nhiên Kiếm Thư nhìn thấy động tác của Lữ Hiển, ánh mắt hơi lay động, trả lời Tạ Nguy: “Vậy kế hoạch vẫn như cũ, nhưng thực hiện thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-ninh/2975760/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.