Mạnh thị chỉ biết Tạ Nguy là đồng liêu của Khương Bá Du, là tiên sinh trong cung của Khương Tuyết Ninh, lại không biết hơn bốn năm trước khi Khương Tuyết Ninh từ điền trang hồi kinh, có cả Tạ Nguy đang mai danh ẩn tích đồng hành!
Từ khi đó, những bí mật này của Khương phủ, hắn đã nắm rõ trong lòng bàn tay.
Mạnh thị bận tâm thể diện của Khương Tuyết Huệ mà mình nuôi dưỡng từ nhỏ đến lớn, nói dối rằng nữ nhi Khương Tuyết Ninh là đại sư phán mệnh phải đưa đến thôn trang tránh họa, giấu diếm bí mật thân thế của cả hai người vô cùng kín, nào ngờ sẽ bị một người xa lạ quăng tám sào cũng không tới như Tạ Nguy dễ dàng nói toạc ra? Chỉ riêng hai chữ “khi quân” đã khiến trong lòng bà ta không nhịn được mà run sợ, trong nháy mắt cũng mặt cắt không còn giọt máu.
Ngay cả Khương Bá Du cũng có chút không ngờ tới.
Tạ Nguy làm quan trong triều, đối nhân xử thế trầm ổn thận trọng, phong thái cử chỉ tìm không được một chút sai lầm, mọi người gần như đều đã quen, tất nhiên cũng bao gồm cả Khương Bá Du. Bên trong mấy lời nói nghe như ôn hoà ban nãy, lại càng ẩn giấu hung hiểm tột cùng!
Chỉ là so với kinh hoảng, bất ngờ còn nhiều hơn…
Vốn tưởng Tạ Nguy là tiên sinh trong cung, dù thường chiếu cố nữ nhi chẳng nên thân của ông, nhưng hẳn cũng vì nể mặt mũi đồng liêu, không đến mức thật tâm coi trọng Ninh tỷ nhi, nhìn nàng với ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khon-ninh/2975766/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.