“Còn vấn đề thứ 2 thì cũng không có gì đặc biệt”.
“Thứ ta dùng không phải huyền kỹ, nó gọi là nhẫn thuật nó không có trên Linh Huyền đại lục này”.
Diệp Thiên cười nói giải thích.
Nhưng hắn càng nói đám người càng khó hiểu.
“Nếu đó là thuật sao lại không có trên thiên hạ?”.
Dương Phượng Vũ nghiêng đầu nói.
“Hừm… nếu muốn giải thích thì phải giải thích nhiều thức khác nữa, mà thôi lần này xem như cho các ngươi thêm kiến thức vậy”.
Diệp Thiên vuốt cằm suy nghĩ một lúc rồi khẽ cười nói.
“Bạch Linh ngươi luôn thắc mắc ta từ đầu xuất hiện, thân phận thật sự là gì nhỉ? Hiện tại ta sẽ nói sơ qua một chút cho các ngươi”.
Diệp Thiên nhìn Bạch Linh và Trúc Ly rồi nói.
Bạch Linh nghiêm túc chú ý, nàng đã luôn tìm cách truy tìm thân phận, nơi xuất thân của Diệp Thiên nhưng luôn thất bại, hắn giống như bỗng nhiên xuất hiện vậy không có bất kỳ dấu vết nào là từng sống trên đời.
“Hừm… đây là Linh Huyền đại lục”.
Diệp Thiên vừa nói vừa dùng một cành cây khô vẽ lên đất một vòng tròn.
“Bên trong là Linh Huyền đại lục mà ta đang đứng, bên ngoài là một vùng không gian vừa hư vô mờ mịt vừa vô cùng vô tận”.
“Vùng không gian này không phải phía bên ngoài bầu trời kia đâu, cũng không phải địa phủ, tất cả những thứ trên đều thuộc vùng bên trong”.
Diệp Thiên chỉ vào bên trong hình tròn.
“Muốn đến vùng bên ngoài thì phải xé rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963901/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.