“Như lúc nãy đã nói, nhẫn thuật là thuộc một đại lục khác, ở đó nhẫn thuật cũng giống huyền kỹ vậy”.
“À đúng rồi… những vị tiền bối ở chỗ ta đã đi qua rất nhiều đại lục khác nhau thu thập tri thức ở đó rồi dựa vào đó tạo ra rất nhiều tác phẩm thú vị, nếu muốn có cái nhìn khái quát hơn thì các ngươi có thể đọc thử một chút”.
Diệp Thiên nói xong lấy ra mấy chồng truyện tranh Naruto.
“Bình thường ta dùng nó để giải trí thôi, Bạch Linh ngươi không phải rất tò mò về Tả Luân nhãn của ta sao, bên trong có câu trả lời mà ngươi cần nhưng ta cần một lời hứa không tiết lộ cho người khác”.
“Mặc dù quen biết không lâu nhưng ta có cảm giác ngươi có duyên với ta nên ta mới tin tưởng tiết lộ cho người nhiều như thế”.
Diệp Thiên đưa cho Bạch Linh một quyển truyện tranh rồi nghiêm túc nói.
“Được, nhất ngôn cửu đỉnh”.
Nghe Diệp Thiên giải thích nãy giờ tâm tình nàng đã bình tĩnh lại phần nào, Bạch Linh đưa tay tiếp nhận nói.
Tất nhiên phần lớn là do tính hiếu kỳ đã chiến thắng và bỏ rơi cái tâm tình phiền phức kia.
“Các ngươi cũng đến, xem như thư giãn sau tu luyện đi, cứng quá dễ gẫy mà”.
Diệp Thiên cười nói với 3 người Dương Phượng Vũ.
Còn 2 vị tiền bối kia thì hắn không thể mời được, nếu họ muốn sẽ tự lấy.
Trong lòng hắn cũng thở phào một hơi, phải nói là hắn đã chém gió ra cả bão, dùng những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963903/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.