“Này tiểu tử ngươi không sao chứ?”.
Liễu Mộc thu kiếm đi đến bên cạnh Diệp Thiên nói.
Những người khác cũng đi đến xem xét.
“Không có gì, chỉ là tiêu hao hết huyền lực mà thôi”.
Diệp Thiên mệt mỏi đứng lên.
Trong lòng hắn thầm may mắn đã mua skill hóa hình thay vì biến hình như trước.
Nếu chỉ là biến hình như lúc trước thì khi bị thương lập tức sẽ trở lại chân dạng, nhưng hóa hình thì khác skill này là thay đổi chân dạng nên có bị thương cũng không sao, khi nào muốn thì biến lại như cũ là được.
“Haiz, tiểu tử ngươi đúng là quái vật a, thiên tài cái gì đều đừng so”.
Liễu Mộc cười cợt nói.
“Nào có, viện trưởng quá khen rồi”.
Diệp Thiên cũng khiêm tốn.
“Tiểu tử ngươi cũng đừng khiêm tốn, ngươi là thiên tài tiềm lực nhất mà ta từng thấy”.
Trúc Ly cũng không kiệm lời khen ngợi Diệp Thiên.
“Haha, thiên hạ to lớn kỳ nhân dị sĩ đâu đâu cũng có”.
Diệp Thiên cười đáp.
Hắn nói không sai, nếu không có hệ thống chỉ bằng vào ký ức của Thánh nhân thì hắn cũng có thể đạt được đến tu vi hiện tại nhưng chắc chắn sẽ không nhanh như thế cũng không thể nhẹ nhàng như thế được.
Có hệ thống con đường tu luyện của hắn đã định là đơn giản hơn người thường rất nhiều nhưng trừ lúc đầu vừa xuyên đến thế giới này thì hắn chưa bao giờ tự ảo tưởng rằng có trong tay hệ thống thì có được mọi thứ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963899/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.