Chương trước
Chương sau
“Hahaha… đây cũng là thương lượng sao? Đây là đào người à nha, hahaha…”.

Lôi Linh hổ ngữa đầu cười lớn.

"Nếu ngươi nghĩ như thế thì cũng được thôi, vậy ngươi nghĩ sao về chuyện này?".

Diệp Thiên vẫn thong dong nói.

“Ta tự hỏi, ngươi lấy đâu ra tự tin để bàn chuyện này, ngươi có thứ gì để có thể đến đây đào người?”.

Lôi Linh hổ nhìn hắn thích thú nói.

“Có lẽ ngươi còn không rõ tình hình hiện tại, vậy để ta nói cho ngươi một chút”.

“Nói về Đan Linh cảnh thì bên bọn ta nhiều hơn bên các ngươi, mặc dù tu vi thấp hơn một chút nhưng lực chiến cùng số lượng có thể bù khuyết điểm này”.

“Nói về bài ẩn, bên các ngươi chỉ có thiên bạo đan, nhưng ngoại lực cuối cùng cũng có giới hạn, hiện tại Lý Thương cùng Thạch Minh đã rơi vào hạ phong, chỉ cần thời gian đến bọn hắn chắc chắn sẽ bại”.

“Tiếp đó chỉ còn ngươi và Trần Thanh, đến lúc đó cho dù Trần Thanh có dùng thiên bạo đan thì 2 tay khó địch 4 tay, còn ngươi nhiều nhất chỉ có thể một đấu hai, tình cảnh không tốt đi nơi nào, trừ khi các ngươi còn có bài ẩn chưa lật thì còn dễ nói, nếu không…”.

Diệp Thiên nhìn Lôi Linh hổ chậm rãi nói, ánh mắt thâm tường nhìn Lôi Linh hổ.

Lôi Linh hổ híp mắt suy nghĩ.

Nó cũng không nghĩ đến tình cảnh hiện tại lại khó đoán đến như thế, theo như lúc đầu bọn hắn lên kế hoạch và nhận được thông tinh thì Vân gia tứ trưởng lão cũng không đáng quan tâm, nhưng hiện tại cả 4 người đều có chiến lực như một Đan Linh cảnh, chính đều này khiến mọi tính toán bên bọn hắn đều thành công cóc.

Hiện tại còn thêm ra một tiểu tử thiên phú nghịch thiên, rõ ràng chỉ là Huyền Vân cảnh lại có thể tổn thương Đan Linh cảnh.

Hiện tại thủ đoạn của bọn hắn chỉ còn lại một là thiên bạo đan, mặc dù hắn biết Trần Thanh còn một ít thủ đoạn khác nhưng những thủ đoạn đó không thích hợp để dùng chiến đấu, có dùng tình cảnh cũng chưa thể khả quan lên.

Lôi Linh hổ trầm mặt, trong đầu không ngừng tính toán, không ngừng suy nghĩ đến từng trường hợp có thể xảy ra.

Nó quay đầu nhìn qua bên đám Lý Thương đang không ngừng bị ép sát, vất vả ngăn chặn công kích, Thạch Minh càng là bị thương, còn 3 người Vân Phi mặc dù bị thương không ít nhưng chiến lực không giảm.

Nó lại nhìn bên Trần Thanh, 3 người Vân Long bị thương rất nhiều quần áo cũng rách nát không ít nhưng Trần Thanh cũng không khá hơn, biểu hiện đã bắt đầu xuống sức, không bao lâu hẳn là phải dùng thiên bạo đan đến liều.

Lôi Linh hổ suy nghĩ, nếu Trần Thanh dùng thiên bạo đan nhanh chóng giết chết đám Vân Long thì có bọn hắn có thể chiến thắng, nó nhìn chằm chằm Trần Thanh như muốn bảo Trần Thanh mau dùng thiên bạo đan.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

“Ha…”.

Diệp Thiên nhìn Lôi Linh hổ rồi cười một tiếng quay sang phía đám Vân Phi.

“Mau dùng đậu thần”.

Âm thanh có huyền lực phụ trợ vang xa.

“Hừm…”.

Đám Vân Phi lập tức nghe thấy Diệp Thiên, 3 người nhìn nhau rồi gật đầu.

Lập tức trên tay Vân Hoa cùng Vân Nhạc xuất hiện một hạt đậu, cả hai cùng lúc bỏ vào miệng cắn xuống.

Chỉ trong tích tắc thương tích trên cơ thể 2 người lập tức khôi phục, chiến ý một lần nữa nâng cao điên cuồng hướng Thạch Minh công kích.

Vân Phi đã dùng một viên nên không còn đậu thần trong người.

“Làm sao có thể như thế?”.

Lý Thương, Thạch Minh nhìn thấy đối thủ bỗng nhiên thương thế toàn bộ khôi phục thì chiến ý thoái lui nhanh chóng, cơ thể như ểu oải hơn rất nhiều.



“Làm sao có thể? Rốt cuộc là thứ gì?”

Lôi Linh hổ không tin nổi nói.

“Hết hy vọng rồi chứ?”.

Diệp Thiên nhìn Lôi Linh hổ hỏi.

Lôi Linh hổ trầm mặt, nó còn chưa từ bỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.