Mặc dù thương thế hồi phục nhưng muốn chém giết Lý Thương, Thạch Minh cũng cần một đoạn thời, nếu Trần Thanh nhanh một chút vẫn còn hy vọng.
“Haiz…”.
Diệp Thiên đương nhiên biết nó nghĩ gì nên đánh quay người một hô to lần nữa.
…
“Hoàng thượng, mau dùng đậu thần!”.
Một lần nữa âm thanh của Diệp Thiên vang lên thẳng đến chỗ đám Vân Long đang khổ chiến.
“Răng rắc…”.
Không một chút do dự, cả 3 người Vân Long lập tức lấy ra đậu thần ăn xuống, thương thế tất cả đều khôi phục như ban đầu.
“Lão tam”.
“Biết rồi”.
Vân Hoa quay người gọi Vân Nhạc, Vân Nhạc lập tức hóa thành kim quang bay hướng Vân Long.
Tranh thủ lúc Trần Thanh còn đang kinh ngạc vì sao đám Vân Long lại có thể khôi phục thương thế nhanh như vậy thì đưa cho Vân Long một hạt đan.
Viên đan này không phải thứ gì khác mà chính là thiên bạo đan hắn cướp được của Thạch Minh.
Vân Long không nói hai lời lập tức dùng xuống, tu vi nhanh chóng đẩy cao 3 tầng.
“Ngươi…ngươi lấy đan ở đâu?”.
Trần Thanh không còn bình tĩnh chỉ Vân Nhạc gằn hỏi.
“Cướp… hắc hắc”.
Vân Nhạc cười âm hiểm chỉ chỉ Thạch Minh.
“Đáng chết… quả là một đám phế vật”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Thanh tức điên người, hắn không thể tin được loại thủ đoạn cứu mạng này mà loại để bị cướp, tên kia là heo sao?.
“Giết”.
Không còn cách khác, hắn chỉ có thể dùng thiên bạo đan rồi tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963790/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.