“Grr…”.
Lôi Linh hổ cảm nhận được đau rát gầm gừ.
Nó nhìn lại móng vuốt của mình thầy phát hiện hắc hỏa không biết từ khi nào đã bao trùm cả cái hổ trảo, còn đang dần lan ra xung quanh.
“Lần trước là ngươi đốt ta?”.
Lôi Linh hổ tức giận hướng Diệp Thiên gầm lớn.
Vừa nhìn chằm chằm Diệp Thiên, nó vừa dùng huyền lực tranh thủ dập tắc hắc hỏa.
Lần trước ăn trái đắng một lần nên biết hắc hỏa khủng bố ra sao, may mà hắc hỏa đốt là móng vuốt của nó, nơi cứng nhất trên cơ thể nó nên tổn thương không lớn chỉ là ngoài da.
"Đúng vậy, là ta làm".
Diệp Thiên nhìn Lôi Linh hổ gật đầu thừa nhận.
"Ngươi…".
Lôi Linh hổ định nói gì thì bị Diệp Thiên cắt đứt.
"Ngươi bình tĩnh đi, bây giờ ta đủ tư cách rồi chứ, nếu ta và tứ trưởng lão cũng lên thì chắc chắn có thể khiến ngươi bị trọng thương, người muốn liều hay là bình tĩnh nghe ta nói?".
Diệp Thiên kiên nhẫn nói.
Lôi Linh hổ gầm gừ nhẹ híp mắt nhìn Diệp Thiên như đang suy nghĩ.
Vân Hồng đứng một bên cũng kinh ngạc, hiện tại hắn đã xác định người hôm đó giúp bọn hắn không ai khác là tiểu tử Diệp Thiên này.
"Haiz… đúng là không thể đánh giá nổi tên này nữa rồi".
Vân Hồng thầm nghĩ.
Mặc dù không biết Diệp Thiên muốn làm gì nhưng hắn biết tiểu tử này sẽ không làm bậy nên hắn chỉ đứng bên cạnh cảnh giác.
"Ngươi nói".
Lôi Linh hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khoi-nguyen-he-thong/2963787/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.